LÝ TRÍ HAY BẢN NĂNG?
Anh chị em ở VOV vừa có kết quả kiểm
tra sức khỏe. Có người vừa khám đâu đó bèn lấy kết quả của 2 xét nghiệm ra so. Phần
lớn họ thừa nhận và có cảm tình với kết quả thông báo họ còn khỏe, colestorol thấp,
uric thấp... Còn cơ sở nào mà chỉ số xét nghiệm chênh lệnh theo hướng chỉ ra
bệnh thì họ “căm thù” rồi không ngớt dè bỉu, nói kết quả này sai, kia mới là
đúng!?
Ảnh : Phù điêu trên một ngôi đền cổ ở Ấn Độ( mạng)
Cái suy nghĩ rất bản năng như thế
đáng yêu hơn đáng trách vì ai chẳng mong sự tốt đẹp. Thế nhưng trong cuộc sống,
nhiều hành vi bản năng cần kiềm chế. Hồi tôi còn nhỏ, trong lớp nhỡ hắt hơi to
một tiếng, thày quay xuống nhẹ nhàng: “Những cái gì thuộc về bản năng thì cần
phải kiểm soát và tránh thể hiện lỗ liễu ở chỗ đông người.” Lời thầy tôi nhớ cho
tới tận hôm nay.
Sau khi viết “Những cô giáo cô
đơn giữa vùng cao” trên VOV.VN, bạn bè tới tấp lục vấn, “thật à”, “phét”. Lại
có đứa hỏi rồi mủm mỉm cười quay đi, ra cái điều “đây biết tỏng rồi nhé, đừng
tinh vi”. Khổ! Chẳng biết thanh minh thế nào, chỉ ngầm tự hào rằng mình luôn
kiểm soát được bản năng và lý trí trong những hoàn cảnh tưởng như mù quáng và
rồ dại nhất.
Chính vì đề cao lý trí và tính
logic của vấn đề nên đôi lúc tôi cũng tự hỏi: Bản năng và lý
trí, logic và cảm tính, nếu phải chọn một thì chọn cái nào? Lý trí và logic hẳn
nhiên là cần. Vậy còn bản năng và cảm tính? Liệu chúng có hoàn toàn vô dụng,
chỉ đáng vứt vào sọt rác cùng với nụ cười hỉ hả của những kẻ tôn thờ chủ nghĩa
lý trí và logic như tôi?
Câu trả lời manh
nha trong một bộ phim giả tưởng nói về sự phát triển của trí tuệ nhân tạo vừa
chiếu trên vô tuyến.
Trong phim có cảnh
một chiếc xe hơi rơi xuống sông. Trong xe có một em bé 6 tuổi và một thanh niên
30 tuổi. Robot lao xuống sông để giải thoát. Tuy nhiên nó chỉ có thể cứu được
một người. Robot chọn thanh niên 30 để cứu cho dù anh này ra dấu cứu em nhỏ
đang ngạt trong xe. Song robot không đếm xỉa đến điều ấy. Nó thản nhiên cứu thanh
niên khỏe mạnh 30 tuổi chỉ vì cơ hội sống sót của anh ta là 45% còn của cháu bé
là 11%. Bộ não có trí tuệ nhân tạo với tốc độ tính toán siêu mạnh khiến nó đưa
ra quyết định thuần túy lý trí, lạnh lùng, vô cảm nhưng rất logic.
Bỗng dưng tôi rùng
mình thấy sợ những suy nghĩ thiên về lý trí? Tự nhiên tôi liên tưởng tới những
quan hệ sòng phẳng một cách trắng trợn; tới sự nhẫn tâm, thói vô cảm của con
người trước cái xấu, cái ác trong cuộc sống hôm nay. Liệu nó có bắt nguồn từ
cách nghĩ thuần túy lý trí và tuyệt đối hóa tính logic? Ngay cả lĩnh vực giáo
dục, lĩnh vực tôi rất quan tâm, thì hiện nay người ta chỉ hướng con mình vào
các môn tự nhiên, tôn thờ tính logic của nó mà quên đi sự hư cấu, sự lãng mạn
bay bổng, tính nhân văn cao cả có trong các môn xã hội, đặc biệt là văn học.
Cơ sở hoạt động
của lý trí và logic dựa trên những cân nhắc thiệt hơn, còn cảm tính và bản năng
dựa vào cảm xúc mà hành động. Cả hai cái ấy đều quay cuồng trong não bộ mà ra,
thế mà sao khác nhau đến vậy.
Mới đây, trên
trang mạng của GS Nguyễn Văn Tuấn, ở Úc, tôi được đọc bài của GS giới thiệu cuốn
Thinking, fast and slow (nghĩ nhanh nghĩ chậm) của Daniel Kahneman, một nhà tâm lí
học nổi tiếng, từng đoạt Nobel kinh tế.
Daniel Kahneman đã chứng minh
trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường quyết định một cách thiếu nhất
quán, cảm tính và chủ quan. Trước thông tin rằng tỉ lệ mắc bệnh ung thư ở nông
thôn cao hơn thành thị, chúng ta có thể nghĩ ngay rằng vì dịch vụ y tế ở nông
thôn còn kém. Nhưng nếu có thông tin cho rằng ung thư nông thôn thấp hơn thành
thị, có lẽ chúng ta lại nghĩ cư dân nông thôn không sống trong môi trường ô
nhiễm như cư dân thành thị!?
Trong cuốn nghĩ nhanh nghĩ chậm có một thí nghiệm độc đáo cho thấy chúng ta dễ
bị con số lớn chi phối, tức là tư duy rất cảm tính. Đối tượng nghiên cứu được
đưa cho 2 lựa chọn: Với phẫu thuật A, 90% sống sót; với phẫu thuật B, 10% tử
vong. Phần lớn đối tượng chọn phẫu thuật A.
Tác giả muốn nhắn nhủ là khi ra
chính sách cần phải vận dụng chứng cứ một cách cẩn thận chứ không nên cảm tính
và bồng bột (theo hệ thống nghĩ nhanh)
vì dễ dẫn đến sai lầm.
Tuy nhiên tác giả cũng nhấn mạnh
chính cơ chế nghĩ nhanh này giúp cho
con người tồn tại qua hàng triệu năm. Còn tôi thì cho rằng, sẽ là thảm họa nếu có
thái độ độc tôn hoặc tách bạch rạch ròi lý tính hay cảm tính, bản năng hay lý
trí trong hành động. Trong tư duy nên kết hợp hài hòa cả hai yêu tố này thì mới
thấu tình đạt lý. Nghĩ nhanh vậy,
chẳng biết đúng không?