Nhân đọc bài nhảy lửa của người Dao của Khắc Kiên
Khắc Kiên, đồng nghiệp cũ của tôi ở VOV Tây Bắc.
Đọc xong bài của Kiên, tôi nghiệm ra loài người chúng ta mang tiếng khôn ngoan giỏi giang nhưng phần lớn tri thức có được là học từ tự nhiên.
Đương nhiên phải là những con có sức khỏe, sức mạnh và sự quyết tâm thì mới dành chiến thắng cuối cùng trong cuộc rượt đuổi chăn gối ái ân như thế. Những con đuối sức đành ngậm ngùi đứng rỏ rãi nhìn người tình của mình rên rỉ trong hoan lạc với kẻ khác. Chấp nhận thôi con ạ!
Suy cho cùng đó cũng là một trong những cách chọn lọc tự nhiên về giống một cách thực dụng của thiên nhiên. Tự nhiên là cứ "chơi sát ván" vậy đó! Chả cần rụt rè xem hông xem mông xem tổ tông để đoán như đâu đó vẫn làm.
Trở lại với bài ảnh của Kiên. Những chàng trai người Dao sau những nghi lễ đậm chất thần bí để có được sức mạnh trời cho, dám đương đầu với lửa, đùa chơi với lửa... thì họ được giải phóng, được giải tỏa, thấy tự tin và mạnh mẽ hơn. Điều này là có thực nếu xét về yếu tố tâm lý.
Và cuối cùng, những chàng trai dũng mãnh như thế sẽ lọt mắt xanh các cô gái Dao. Sức mạnh, lòng can đảm, và hơn thế, cả năng lực kết nối với thần linh chắc chắn sẽ là những tố chất cần có của một người đàn ông gánh vác gia đình. Người như thế không lấy làm chồng thì lấy ai.
Mình mấy bận tham dự nhưng không có khả năng thông linh với siêu nhiên, bản tính lại hèn, nhát, đếch dám nhảy lửa, cứ né né, đứng lấp ló phía sau. Có lần cũng nốc vài hụm diệu cho máu, cho liều, nhưng vừa nhảy vào bốc than đã đái mẹ ra quần. Bạn bè khênh ra còn sĩ, nói không sao không sao, tao "đái nghiệp vụ" cho khỏi nóng. Ý văn học là đái có kiểm soát!
Cũng may anh Hoàng Cầu, khi đó là giám đốc, thấy kém quá, chán, tống về dưới xuôi làm việc mới lấy được vợ.