Conversation.
Các bạn đừng nghĩ IQ (lntelligent Quotient), tức là chỉ số thông
minh cao là
ngon nha. Cuộc sống cần nhiều hơn thế!
Mình, thằng Chiến, thằng Luân
cùng anh em kỹ thuật hay ngồi cà phê sáng
với nhau. Ngoài những lúc không “tự kỷ” với màn hình smartphone thì chuyện
cũng rôm rả ra phết.
Luân: - Coi dzậy mà Trung Quắc hổng
dám đụng mình ở biển Đông đâu a nhe.
Chiến: - Ừa, hổng dám đụng mình ở
Biển Đông đâu a nghen.
Luân: - Mình có ết 300 (S-300)
thừa sức bắn tới Trường Sa đó.
Chiến: - Ừa, thừa sức bắn tới
Trường Sa.
Luân: - Coi dzậy chứ thằng Tàu
cũng ngán mình đó.
Chiến: - Đúng gòi, Tàu cũng phải ngán mình
chớ bộ.
…
Kiến thức vũ khí và quốc phòng của
thằng Luân thì tuyệt đỉnh rồi, mình hẻm biết gì nên cứ ngó qua ngó lại hai thằng
mà bắt mợt (mệt). Cuối cùng đành nói thôi hai em đổi chỗ cho nhau hay đổi tên
đi chứ chúng mày cứ Luân- Chiến, Chiến- Luân, Luân-Chiến… Xa luân chiến kiểu
này chắc anh gãy cái cần cổ quá. Chúng mày phải biết xã hội hoá chủ đề để anh còn hội nhập
Rồi cũng có bữa ngồi với mấy đứa
Khmer. Đang nói tiếng phổ thông ngọt xớt đột nhiên cô Chane Tha liếc mình cái, cười cái, rồi nhìn thằng Thạch Cosol nói gì đó bằng tiếng Khmer. Mình giật
thót kiểm điểm lại xem sáng ra mặc quần áo có quên cài cái cúc nào không. Một
lúc sau Chane Tha ghé tai thằng Cosol, nhưng lại nhìn mình vẻ giễu cợt. Không
biết chúng nó nói gì. Mình thực sự bối rối!
Đợi lúc cái Chane Tha vào, mình quay
sang Cosol nghiêm giọng: Lúc nãy chúng mày nói xấu gì anh đấy? Cosol cuống lên,
nói không không, không phải…, Chane Tha khen anh hớt tóc trông đẹp trai. Mình
thở ra cái phì, mũi có cơ hội phồng lên, mặt giãn ra nhẹ nhõm.
Trong khi nói chuyện mà một người
không biết tiếng (và không rành cái chủ đề nào đó) thì chớ lạm dụng. Nó khiến người
đó bị quê và lạc lõng. Cuộc hội thoại vì thế mất vui.
Âm lượng cũng là điều cần chú ý.
Mình có thói quen cực xấu là khi bàn luận thì lúc đầu nói đủ nghe, sau volume
tăng dần, tone (tông giọng) cũng tăng dần, mặt tím tái như gà chọi, cơ thể mất dần
kiểm soát. Khi đó huyết áp tăng. Huyết áp tăng gọi là tăng xông. Tăng xông tức
là lên máu. Mà lên máu là lên đầu, trong khi có chỗ (ở phía dưới) cần lên máu
thì không chịu lên cho (vì còn đâu máu để lên nữa). Không chịu lên máu chỗ đó
coi như mất bản lĩnh đàn ông. Một hai lần hổng sao. Lâu dần, giờ coi như là mất
luôn rầu...ầu…ầu!
Ở Việt Nam người ta dạy đủ thứ
to đùng như 2 nguyên lý, 3 quy luật và 6 cặp phạm trù…, nhưng cái nhỏ xíu, vô
cùng cần thiết, là nói chuyện sao cho dễ thương, để mọi người say đắm thì chẳng
trường nào dạy. Làm sao để bắt đầu một cuộc trò chuyện đây? Gõ vào Google “How
to start conversation”!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ