Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Cảm ơn PGS-TS Nguyễn Thị Minh Thái!


Dạo này què chẳng đi đâu được. Ngày hóng tin biển Đông. Tối luyện thanh với mấy cháu ở Học viện ngôi sao trên TV.

Hôm nay vừa bật TV lên thấy ca sỹ Hải Bột đang hát Đi Học của Bùi Đình Thảo-Minh Chính trong chương trình Giai điệu tự hào. Hát xong MC mời khán giả nhận xét.

PGS-TS Nguyễn Thị Minh Thái phát biểu đầu tiên. Chị phán hát như thế là “sai lời, sai nhạc, xúc phạm đến đôi tai khán giả” làm mình nổi hết da gà.



Tham gia chương trình này, chị Thái biết thừa format của nó. Nhạc sỹ Quốc Trung đã phối bài này theo nhịp 3/4, cách thể hiện cũng làm mới đôi chút. Chính vì thế chị nghe không lọt tai. Bởi như chị í nói, bài này phải là học sinh gái hát; trước đây chị nghe hát khác cơ, hay hơn…

Bó tay! Chị Thái leo tới học hàm học vị cỡ đó mà tư duy nghệ thuật và cách tiếp cận vấn đề như thế thì chít..ít…ít. Đấy là chưa nói tới cái kiểu trả lời băm bổ, thô bạo mà người thầy không được phép mắc phải.

Chuyện chị Thái trả lời trên truyền hình rồi chuyện công thư công hàm trên mạng khiến mình thấy thế này: Trong những bối cảnh nhất định, khi chưa đủ các điều kiện cần thiết hoặc thấy chưa phù hợp để bày tỏ quan điểm thì tốt nhất là im lặng.

Đời mênh mông lắm! Còn biết bao người tài người giỏi xung quanh cơ mà. Đời cũng đủ thứ trái ngang, hùa vào thì khốn nạn mà nói toạc ra thì…coi chừng. Mình trực tính, đôi lúc cũng “mồm chó vó ngựa”, chuyện chị Thái vừa kể cũng coi như bài học cho riêng bản thân. Các bác có chửi mình là hèn mạt núp bóng khôn ngoan thì mình xin nhận. Cảm ơn chị Thái cái đã.



  




       

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ