Kể tiếp về Trần Đăng Khoa.
Trước nay được gần anh Trần Đăng Khoa nhiều nhưng chỉ viết được mẩu bằng bàn tay, gọi là có liên quan tí chút tới anh, thế mà anh cũng dỗi! Gặp mình, anh ngoảnh đi chỗ khác, mặc cho mình đã toe miệng trong tư thế chào. Anh dỗi nhưng vẫn quý mình và chẳng để bụng bao giờ
Thuộc hàng nhân sỹ, người của
công chúng, anh rất giữ gìn hình ảnh. Có nhiều chuyện tuyệt mật về anh Khoa,
không ai biết ngoài mình và TBT VOV.VN Phạm Mạnh Hùng. Anh Hùng còn giữ mồm giữ
miệng chứ mình “ruột để ngoài da”.
Nói không ngoa, người được đặt
chân tới nhiều nơi trên thế giới nhất ở Đài TNVN là anh Trần Đăng Khoa.
Ai cũng biết, khu phi quân sự ngăn chia hai miền Nam Bắc Triều Tiên (DMZ)
là khu vực được bảo vệ và canh giữ cẩn
mật nhất thế giới. Chỉ cần thò ngón tay qua lằn ranh là bị bắn chết tức thì.
Thế nhưng duy nhất anh Khoa “có quyền tung tăng” ở đó. Làm gì có ngoại lệ, tất
cả chỉ tại con bẹc-giê của lính Nam Hàn. Cả đoàn tham quan gần chục người, chẳng
hiểu sao con chó ấy chọn mỗi mình nhà thơ
để rượt đuổi.
Ít ai ngờ anh Trần Đăng Khoa, đầu
đội chủ trương vai mang chính sách; tu nghiệp cả chục năm trên quê hương Lênin;
thuộc làu làu 2 nguyên lý, 3 quy luật và 6 cặp phạm trù của Duy Vật Biện Chứng…
lại tin vào năng lực siêu phàm.
Ít ai nghĩ rằng anh bỏ tiền túi
du lịch Tây Tạng với một nguyện ước cháy bỏng là được đàm đạo về vũ trụ học
phật giáo với Đức Đạt Lai Lạt Ma. Anh chứng minh loài người sinh ra từ THƠ. Phật
sống cãi không nổi. Trân quý cái tài của anh, Đức Lạt Ma sai đệ tử tổ chức hẳn một
đêm thơ Trần Đăng Khoa. Hy Mã Lạp Sơn đêm ấy đèn đuốc rực trời.
Nếu ai tới Italia có thể biết Nhà
nguyện Sistine Chapel, nghệ nhân Giovanni deDolci xây năm 1473, theo lệnh của
Giáo hoàng Sixtus IV. Năm 1508, theo lệnh của Giáo hoàng Julius II, nghệ nhân
Michelangelo bắt đầu công cuộc trang trí trần nhà nguyện. Sau 4 năm sống trên
dàn giáo cao ngất ngưởng, ông đã tạo ra bức bích hoạ khổng lồ 510 m2, mô tả 32
thời khắc quan trọng trong lịch sử hình thành nhân loại. Phủ kín các bức tường
là 12 bích họa lớn do các danh họa lỗi lạc nhất thực hiện: Perugino,
Pinturicchio, Boticelli, Rosseli, Signorelli. Nổi bật trong các bích hoạ này
vẫn là bức Ngày phán xét cuối cùng chiếm diện tích 223 m2 mô tả thời khắc Chúa
Giêsu Kitô tái lâm.
Hiện nay Nhà nguyện này là nơi bỏ
phiếu chọn Giáo Hoàng, đồng thời là bảo tàng nghệ thuật. Rất ít người có cơ hội
bước chân vào chốn này. Anh Trần Đăng Khoa từng có mặt ở đó.
Lo sợ những bức bích họa vô giá
bị hư hại do bụi bặm mà du khách mang lại, bảo tàng đã buộc người tham quan phải
tẩy trùng trước khi bước vào sảnh.
Anh Trần Đăng Khoa thăm nơi này đã
phải đi qua 10 phòng thanh trùng, sau đó lại sang 10 phòng khác với chức năng
OTK. Nếu vật nào còn bụi bẩn thì phải bỏ lại vật ấy, bất kể cái gì, thậm chỉ là
chiếc nhẫn. Món đầu tiên của anh Khoa không qua nổi OTK là cái khăn mùi soa.
Tiếp theo là cái khăn quàng cổ, quần… và đôi tất.
Tới nơi trưng bày thì trên người
anh Khoa còn mỗi cái áo may ô ba lỗ. Cũng may phòng này duy trì nhiệt độ, độ ẩm
ổn định một cách nghiêm ngặt nên dù không mặc gì cũng không lạnh lắm. Anh Khoa cứ
thỗn thệ thả sức ngắm các bức họa nổi tiếng thế giới, còn du khách toàn thế
giới được tha hồ ngắm nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam.
Mình hỏi có ngại không, anh bảo
chẳng lẽ quay ra? Hơn nữa đời người dễ gì có lần thứ hai. Đâu phải ai cũng có diễm
phúc, vinh dự và cơ may vào nơi danh giá ấy. Chú mày hỏi anh thế chứng tỏ chú
mày chẳng hiểu thế nào là cháy hết mình với nghệ thuật.
Có một điều, anh thú thật, là cũng
hơi ngượng. Trước khi sang Italia, anh đã “ngâm tẩm” dưới Biển Chết (trên thung
lũng Jordan, giáp biên giới
với Israel)
hàng tháng trời. Biển Chết cực mặn nên chữa bệnh ngoài da cực tốt. Thế nhưng
chẳng hiểu sao với anh, Biển Chết bó tay. Những vệt hắc lào từ thời cua cáy
trên dòng sông Kinh Thầy vẫn còn nguyên tính thời sự.
Thảo nào thiên hạ đồn đoán anh có
một hợp đồng trị giá 20.000USD với một hãng sữa tắm trị bệnh ngoài da. Hãng này
chỉ yêu cầu anh mặc đồ bơi, nằm ườn trên bãi biển, bấm máy 15 giây, có ngay 400
triệu. Thế mà anh thẳng thừng từ chối. Chắc là giữ thể diện quốc gia.
Anh nheo mắt vẻ bí hiểm, nói tớ
đang chuẩn bị cho một dự án “kinh hoàng”. Tớ đang tập nhảy Gang Nam style, giống Psy, để quảng cáo
cho một loại thuốc cắt trĩ không đau, còn cao hơn cái giá ấy nhiều. Xong phi vụ
này, tớ đếch thèm viết blog cho thằng Hùng VOV.VN nữa. Chú mày cứ chờ xem!
Viết cho Ngày Cá tháng tư
1/4/2014
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ