Nhật ký Philippin V
Dân Phi ít uống rượu bia. Có lẽ vì thế nên không bữa nào đoàn VOV có bia, rượu, nước hoa quả thì thoải mái. Mình chẳng thiết, nhưng bố Ổn và Quý Thống chắc nhạt mồm lắm.
Sạch sẽ chẳng thể so với Sing, nhưng đường phố Manila cũng rộng và khá sạch, không bụi cho dù nhiều công trình đang thi công. Manila có 3 loại thùng rác có màu khác nhau để phân loại rác.
Vào siêu thị đều được kiểm tra an ninh chặt chẽ. Phần lớn các siêu thị nối với nhau thành tổ hợp. Nếu lạ đi là xác định lạc, nhưng đừng lo, cứ ra một cửa nào đó rồi đi vòng quanh tòa nhà sẽ tìm được lối. Siêu thị không bắt gửi túi như ở VN. Mua bán được thực hiện trong siêu thị nên hàng quán không nhô ra phố, nhào ra vỉa hè.
Dân Phi như dân Saigon, cuối tuần cả gia đình rủ nhau đi ăn tiệm nên hàng quán ở Manila cực đông, chỗ ăn chơi rất tấp nập. Phi cấm mại dâm nhưng gái điếm ở Manila không thiếu. Chừng 3000 Peso /đêm ( 100USD= 4300 Peso) nhưng chẳng biết đẹp xấu, chất lượng dịch vụ thế nào.
Giống như Mã và Thái, Phi cũng kẹt xe nhưng ít tiếng còi, không lấn làn chèn nhau; qua đường cũng ghê ghê vì xe phóng rất nhanh, nhưng chỉ cần giơ tay ra hiệu là ô tô dừng lại nhường đường.
Phi là thuộc địa của Tây Ban Nha đến 1946 thì giành độc lập, sau đó lại là căn cứ của Mỹ. Vì thế dân Phi ít nhiều thừa hưởng văn minh Tây Phương. Thân tình gặp nhau, người khác giới thường ghé vai cọ má bất kể già trẻ, nhân văn quá, như thế thì sao nỡ nghĩ xấu về nhau được. Cảnh sát giao thông bên này điều hành bằng tay (có đeo găng tay phản quang) chứ không phải dùi cui, bên hông người nào cũng có túi y tế, trông rất thân thiện.
( Còn tiếp )
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ