Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

Lại nói về nghề.


Chẳng ai biết có bao nhiêu nghề trên đời. Mỗi giai đoạn lại xuất hiện nghề mới và một số nghề cũ sẽ biến mất sau khi làm tròn sứ mệnh lịch sử. Nghề đóng cối và hoạn lợn mình theo đuổi từ bé nay coi như tuyệt chủng trong khi nghề nhổ tóc bạc, nhổ râu lại lên ngôi.
Mình trăn trở tái cơ cấu ngành nghề cho bản thân không chỉ vì nghề thiến lợn bị soán ngôi, mà tới đây, nghe nói giảm biên kinh lắm. Bộ Nội vụ đánh tiếng sẽ hạn chế, không để nhiều cấp phó như hiện nay. Thằng bạn thân bảo “phó như mày chỉ là kê thêm ghế chứ làm được cái đ… gì”. Nó nói như hắt nước đổ đi khiến mình khóc mãi.
Làm gì bây giờ? Chẳng nhẽ thụ động ngồi im chờ chết. Phải tìm nghề gì mà chưa ai làm mới “ăn”.
Một số người theo y học thay thế, hay còn gọi là y học không tập quán khẳng định rằng, “khí thải” của mỗi người đều chứa đựng các sắc thái nhất định: đắng, thơm, ngọt hoặc tanh… "Khí thải" có mùi bất thường có thể được coi là biểu hiện của nhiều chứng bệnh nguy hiểm. Những sắc thái này có thể được sử dụng để phát hiện bệnh nhờ khứu giác thính nhạy, sắc bén của một chuyên gia được đào tạo bài bản. Đó là nghề ngửi rắm.
Nghề này hay! Sốc-độc-lạ và chưa ai làm! Xưa có Việt vương Câu Tiễn nhưng thất truyền rồi.
Cùng thuộc lĩnh vực nghề “ngửi-nếm” hái ra tiền có ngửi nước hoa và nếm rượu vang nhưng hai nghề này lại không có ở Việt Nam.
Còn trong lãnh vực nghề “thử” mà độc thì có thử giường hạng sang. Siêu giường 6 tỉ có xuất xứ từ UK của đại gia Lê Ân cũng đã phải trải qua những cuộc thử nghiệm khắt khe này với tần suất “hoạt động” tối đa của các cặp đôi có trọng lượng từ trung bình tới siêu nặng; từ da trắng, da vàng, thậm chí da đen. Mình xưa nay toàn nằm chõng tre, võng Duy Lợi nên vụ này e khó.

Đang vật vã tìm việc thì thằng bạn da đen, sống ở Úc, điện khoe vừa chuyển sang hãng Durex làm, hot lắm, sướng lắm. Mình hỏi làm gì, nó bảo thử bao cao su.
Các bạn luôn băn khoăn làm nghề gì, trong nhà nước hay ngoài tư nhân, với tây hay với ta? Thật khó có câu trả lời thoả đáng cho tất cả.
Mấy ông công chức viên chức thấy cuối năm doanh nghiệp hạch toán thưởng nhân viên vài chục triệu là rên lên, sướng thế, mình không bằng số lẻ.
Mấy bạn làm tư nhân thấy “đầy tớ” ngồi điều hoà mát rượi, 9 giờ vẫn xỉa răng, nặn mụn trứng cá, ngồi dũa móng tay bâng quơ hỏi Angelina Jolie đi cắt buồng trứng về chưa .v.v, thì cũng bảo sướng thế, trong khi mình vục mặt làm báo cáo ngày, báo cáo tuần; chạy rầm rập ngoài đường giải quyết đơn hàng này, hợp đồng kia.
Nếu như các bạn làm việc trong môi trường áp lực, cạnh tranh thì trí não luôn luôn suy nghĩ, tư duy và tư duy nên nếp nhăn trên vỏ não ngày càng nhiều, diện tích ngày càng rộng, chất xám ngày càng tăng, năng lực sáng tạo tràn trề. Các bạn sẽ không có thời gian ngồi ngoáy mũi tranh luận rốn Ngọc Trinh đẹp hay rốn Lý Nhã Kỳ đẹp hơn… nên các bạn sống hào sảng, độ lượng và đôn hậu, đi đâu mặt mũi cũng sáng bừng, năng động, tự tin, ai cũng quý, ai cũng thương, ai cũng khen giỏi giang.
Như mình đây, kể từ khi xa quê sang Úc Đại Lợi đầu quân cho Durex, ai cũng phải kêu lên: Ối dzồi ôi! Phong ơi! Mày làm hay quá, làm giỏi quá, trên cả tuyệt vời!


(Một hôm bạn về nhà bằng con đường khác và giật mình thấy nó ngắn hơn, hai bên đường cũng đầy hoa thơm quả lạ)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ