Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Hội nghị quê ta.



Có bác sống lâu năm ở nước ngoài, có dịp về dự hội nghị ở Việt Nam, thấy hội nghị tưng bừng mở đầu bằng màn văn nghệ thì lấy làm lạ lắm!

Không cứ gì hội nghị, hầu như bất cứ một kỳ cuộc gì tập trung đông người là y như rằng, quê ta có biểu diễn văn nghệ.

Nói thật, cũng tốn kém lắm các bác ạ! Ban tổ chức bọn em có phải ai cũng thích mấy màn múa hát ấy đâu, nhưng khổ nỗi đại biểu đến dự không đúng giờ. Vì thế phải có hát hò để trám vào, không thì đại biểu đến đúng giờ ngồi nhìn nhau à.

Các bác không biết chứ sự có mặt của các sếp thể hiện tầm cỡ và là yếu tố quan trọng dẫn tới thành công của hội nghị. Mời thủ trưởng mà thủ phó đi dự là bọn em không vui rồi. Em cũng bắt tay nhưng cái bắt tay có phần lỏng lẻo; em vẫn cười nhưng chỉ cười nhạt, đãi bôi tí thôi. Hội nghị mà chưa có sếp ngành, sếp chính quyền đến dự, để sau đó phát biểu và cho ý kiến chỉ đạo, thì có ăn gan hùm em cũng không dám bước lên bục khai mạc. Vì thế  các bác thấy tin tức quê ta thường thông báo sếp A, sếp B tới dự chứ có mấy ai đưa nội dung chính của hội nghị lên đầu đâu.

Cũng có anh chị phàn nàn hội nghị hội thảo không đi vào trọng tâm, nhiều cái râu ria quá, đọc dài quá.

Anh chị xa lâu ngày nên không biết đấy thôi. Dỗ được thằng địa phương đăng cai cho cái hội nghị đâu có dễ. Vì thế cũng phải để cho sếp khoe khoang chút về đất nước và con người, thiên nhiên và cảnh vật, thế mạnh và thành tựu…của địa phương tí chứ.

Rồi các anh chị thấy mấy cái logo của hãng này, hãng kia treo trong hội trường đấy. Quà trong túi anh chị cũng do hãng nó tài trợ đấy! Tý nữa thể nào người của hãng cũng lên phát biểu.

Vì thế, hãy chịu khó ngồi yên, khổ luyện đôi tai mà tập rèn tính kiên nhẫn tí nhá. Nội dung chính cần bàn thảo có bị cắt xén chút xíu anh chị cũng cảm thông. Mà không cảm thông không được vì trưa rồi, sếp thì trăm công ngàn việc, đại biểu thì bụng ùng ục sôi, nghe cái nỗi gì nữa. Cháy giáo án cũng là “đúng quy trình” cả thôi.

Trong một vài hội thảo khoa học, các bác phê bình chủ tọa chưa làm đúng chức năng. Cụ thể là để diễn giả nói quá thời gian quy định, không kiểm soát được thời gian; chủ tọa ai lại đi làm nhiệm vụ tóm tắt, kết luận cho diễn giả .v.v. và v.v.

Thưa với các bác, người quê em tuyền…ền…ền… là có văn hóa! Ai lại bốp chát ngắt lời diễn giả trước cử tọa hàng trăm người, coi sao đặng? Mà nói dại, ngắt lời họ, họ giận, họ nổi khùng lên thì sao? Mất mặt ban tổ chức chứ còn sao nữa. Bởi thế, một điều nhịn là chín điều lành, các bác hiểu chưa? Đôi khi diễn giả là sếp, là chuyên gia đầu ngành, thì thưa bác, tránh voi chẳng xấu mặt nào. Các cụ dạy là cấm có sai đâu!

Còn bác bảo vì sao em cứ phải tóm tắt nội dung diễn giả vừa trình bày ư? Đơn giản lắm! Vì em còn biết nói gì ngoài việc nói theo những cái người ta nói. Thế cũng là thuộc tầng lớp có khả năng tổng hợp đấy ạ. Nhiều đứa còn không được bằng em cơ./.  


0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ