Sự hả hê
Sự hả hê mang nhiều bộ mặt, có cái đáng yêu nhưng có cái thật gớm ghiếc!
Cái đứa mình ghét cay ghét đắng bỗng trượt chân ngã chổng kềnh trước mặt cả lớp. Lúc đó mình bụm miệng cười hả hê, chí ít cũng hả lòng hả dạ và thầm rủa “cho chết”.
Hả hê xuất hiện sau một chiến thắng chật vật, khi đối thủ buông súng đầu hàng và chấp nhận sự phục tùng.
Dễ dàng thấy sự hả hê trong các cuộc tranh luận mà ở đó kẻ chiến thắng dùng mọi thủ đoạn dìm chết ý kiến đối thủ chứ không chứng minh và thuyết phục ý kiến của mình là đúng.
Hả hê như một chất xúc tác để sự kiêu ngạo và mù quáng bùng lên. Khi đó người ta lim dim tận hưởng cảm giác hân hoan của kẻ chiến thắng, của kẻ mạnh khi đã khuất phục được đối thủ nên rất dễ quên đi lẽ phải và lương tri.
Vụ cô giáo phải quỳ trước mặt phụ huỵnh chắc sẽ có kẻ hả hê!
Hả hê như liều móc - phin đem lại cảm giác dễ chịu và thỏa mãn đến tột cùng. Nhưng hãy nhớ móc-phin là 1 dạng thuộc độc!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ