Thứ Năm, 8 tháng 3, 2018

Trớ trêu ( ăn bún sườn ở QS)


50 tuổi rồi vẫn mê quà vặt. Đây là khuyết điểm duy nhất mà lần họp tự kiểm nào mình cũng thành khẩn đứng lên nhận lỗi 🤣. Anh chị em ai cũng đồng tình, nói cái khuyết điểm đấy của sếp rất...ất..ất...t...t..t. chi là nghiêm trọng!
Đầu ngõ Hội Vũ phía đường Quán Sứ có gánh bún móng vỉa hè của hai vợ chồng già khá ngon, sườn thơm, móng ninh vừa tới... Bà bỏ bún bày thịt, ông chan nước.
Ngồi ăn trước mặt mình là một cô gái trẻ, xinh xắn, sành điệu, hình như khách quen. Mỗi lần mình với cô ấy gục đầu cùng ăn tóc tí chạm vào nhau, cho nên cứ phải "chơi" so le, cô ấy ăn thì mình ngẩng lên nhìn... phố; cô ấy ngẩng lên thì đến lượt mình gục xuống.
Đang ăn cô ta buông bát đứng dậy. Liếc thấy còn non nửa, nghĩ bụng hơi phí. Nhưng người Tràng An thường "nịch xự" thế! Cái này mình biết!
Đang loay hoay không biết bỏ miếng móng gặm còn trơ xương vào đâu, thả xuống hè không nỡ nên mình vứt tõm vào bát bún dở của cô gái vừa đứng dậy.
Đúng lúc cô ấy từ đường quay vào. Nàng chỉ ra lấy cái điện thoại trong cốp 😫, chưa hề ăn xong 😥.
Mình đặt bát bún xuống luống cuống định phân bua và đền bát khác nhưng cô ta đã bưng lên điềm nhiên ăn tiếp. Một vài người ngồi ăn bên cạnh nhìn mình rồi lại nhìn cô gái.
Mình ngồi thừ ra, mồ hôi ròng ròng trên má, mặt xám ngoét, tóc tai dựng đứng, trông như một thằng vô lại.
Mình cay đắng tưởng đã có một hành vi văn minh hóa ra vô cùng thô bỉ! Mình trả tiền rồi chuồn thẳng về họp giao ban, bỏ lại cả tiền thừa. Một hành động trốn chạy rất "kém tắm" nhưng quả thực lúc đó không nghĩ ra được cái gì hay ho hơn.
Đang ngồi họp, với một cảm giác tội lỗi và dằn vặt thì nhận được cái ảnh này qua tin nhắn. Ảnh chụp trước đó chỉ 20 phút, lúc mình đang ăn bún móng. Dưới ảnh ghi: "Em chào Thầy! Thầy không nhận ra em nhưng hàng ngày em vẫn đọc tút Thầy. Miếng móng thầy cho em hôm nay tuyền...ền...ền..n..n... xương là xương nhưng ngon Thầy ạ 😨 !

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ