Thứ Năm, 8 tháng 3, 2018

Em gái chạy grabbike


Hôm nay có việc đi sang mạn Giảng Võ, lúc về dừng đèn đỏ chỗ ngã tư Cát Linh thấy có "anh" Grabbike chới với chống chân cho xe khỏi đổ. Động tác của "anh" khiến mình nhìn xuống chân "anh" ta. Cặp đùi thon và bắp chân tròn vo sau lớp quần bò bó sát kia khó có thể là con trai.
Trời lâm thâm mưa phùn, khá lạnh, "anh" grap trùm kín mít trong chiếc áo đồng phục màu xanh, đeo khẩu trang, chân đi giày ba- ta… Muốn nhìn đôi mắt lắm nhưng mình lại dừng ở phía sau.
"Anh" xe ôm grab nhỏ nhắn trong khi bà khách ngồi sau lại quá khổ, gần tạ chứ không kém. Đã thế lúc xe bị nghiêng bà ấy cũng chẳng thèm thò chân xuống để đỡ giúp, cứ chễm chệ ngồi cau có, càu nhàu.
Đang phán đoán thì anh grap buông tay lái, cầm điện thoại lên tra bản đồ. Những ngón tay búp măng trắng trẻo thò ra khỏi chiếc găng hở ngón, móng không sơn, để dài, cắt tỉa gọn và xinh giúp mình khẳng định anh grap này là nữ.
Chiếc điện thoại thông minh cắm tai nghe thường xuyên chứng tỏ cô bé chưa thạo đường Hà Nội, phải dùng phần mềm chỉ dẫn. Đúng thế, biển xe 33 - Hà Tây (cũ).
Em đang zoom vào địa chỉ khách cần tới trên bản đồ thì bà khách phía sau vẻ sốt ruột, cứ nhặng xị, “rẽ trái, đã bảo rẽ trái mà, xe ôm gì mà đéo biết đường…” Để thể hiện sự bực bội, vừa nói bà vừa ngoáy ngoáy cặp mông hộ pháp khiến xe lắc lư. Cô bé lại phải dồn sức lên đôi chân nhỏ để giữ thăng bằng.
Mình nhìn cái bắp chân nhỏ của cô ấy cứ phập phồng để chống xe mà vừa thương vừa bực vị khách thô lỗ. Hy vọng tai cô bé được nút chặt bằng eraphones điện thoại, không nghe thấy những lời lẽ thiếu tế nhị kia!
Đèn xanh. Cô bé grab tăng ga hết cỡ để kéo khối thịt khổng lồ kia dịch chuyển. Mình tiến lên trước đánh mắt nhìn sang. Chính xác là nữ grabbike! Cặp mắt to tròn ướt rượt nhìn mình, cố tỏ ra bình thản nhưng hình như muốn khóc.
Cô bé grab có thể là sinh viên, tận dụng những ngày sau tết chưa vào học để làm thêm; cũng có thể vừa ra trường chưa xin được việc; biết đâu em đang học cấp III, nhà “hoàn cảnh” nên làm thêm phụ giúp bố mẹ…
Đúng là “giọt vào đài các giọt ra ruộng cày”😥. Nhìn cô bé xe ôm, mình - dù thuộc dạng tép riu- nhưng cũng phải cảm ơn Đời đã ban tặng cuộc sống như hôm nay. Tài năng chả bằng ai được thế này là quá đủ!
Thành công trong cuộc sống của mỗi người có thể tạm tính bằng công thức: năng lực x hệ số may mắn. Một đất nước ổn định, văn minh và bình đẳng thì hệ số may mắn sẽ luôn là một hằng số cho tất cả mọi người!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ