Thật và hay
Vợ giao cho nhiệm vụ ở nhà hướng dẫn Cún (lớp 3) làm bài văn tả hàng xóm. Mình bảo hàng xóm có bác Vượng, chạy xe ôm, thường đưa chị Ngọc đi học khi bố còn công tác ở miền Tây đấy, con cứ nhìn bác ấy mà tả.
Mình đã mào đầu cho nó mấy câu, đại loại như "cạnh nhà em có bác hàng xóm tên là Vượng. Bác làm nghề chạy xe ôm nên thường đi làm từ sáng sớm..." nhưng nó cứ chùng chình mãi chẳng chịu làm.
Hỏi sao? Nó chẳng nói gì, đột ngột hỏi lại:
- Hôm khai giảng trời mưa bố nhớ không?
- Nhớ.
- Nếu làm văn tả ngày khai giảng mà con viết là “ngày khai giảng trời mưa tầm tã. Mẹ em phải lặn lội đưa em đến trường” thì có được không?
- Được chứ sao!
- Hôm khai giảng trời mưa bố nhớ không?
- Nhớ.
- Nếu làm văn tả ngày khai giảng mà con viết là “ngày khai giảng trời mưa tầm tã. Mẹ em phải lặn lội đưa em đến trường” thì có được không?
- Được chứ sao!
Cún kiên quyết không nghe vì “viết như thế thì được 1 điểm; viết thế không phải là văn, văn phải hay, đẹp”(?!)
Hóa ra Cún không khoái nhân vật trong bài văn là bác Vượng vì (quả thực) bác có khuôn mặt xấu xí, dáng lại tất bật, lam lũ.
Cuối cùng Cún tả bác ruột nó, bác Hưng, người nó rất mực quý mến (vì quý mến nên cho làm hàng xóm luôn).
Mình bảo viết gì thì cũng phải THẬT con ạ, THẬT sẽ HAY! Nó cũng chưa chịu đâu, vì nó phải nghe cô giáo, vì nó chưa phân biệt được viết cái thật, dù xấu xí, nhưng hướng tới cái đẹp còn hơn vạn lần lối viết tô son trái phấn hay gào thét trong cơn mê sảng những điều cả thế giới đã bỏ lại đằng sau từ lâu.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ