Câu hỏi của anh rất thú vị!
Làm báo gắn liền với các cuộc phỏng vấn. Làm báo nói thì phỏng vấn càng gần gũi hơn. Hồi mới vào nghề, gặp được người đồng ý trả lời như vớ được vàng. Chỉ chờ người ta gật đầu cái là mình quẳng ba lô, móc đồ nghề ra chơi luôn.
Được vị nào khuyến khích: “Câu hỏi của anh rất thú vị” là mũi phập phồng, mặt hếch lên giời. Thích lắm! Hỏi hăng hái hơn hẳn. Lúc biên tập lại băng (trích băng) nghe đi nghe lại mấy lần liền cho sướng. Thấy chưa đã, mình còn rút headphone trên bàn trộn để nghe oang oang bằng loa ngoài thêm vài lần nữa để tỏ vẻ ta đây với đồng nghiệp. Cùng lúc, mình len lén nhìn lại đằng sau, đứa nào chăm chú dỏng tai nghe là mình hài lòng vô tận. Thằng này ĐƯỢC!
Nhưng quan trọng là thính giả. Nghĩ vậy mình quyết định không cắt “câu hỏi của anh rất thú vị” đi, ra cái điều “có nghề”, đến người bị phỏng vấn còn phải khen?!
Vào một ngày xấu trời, gặp thằng bạn thân, nó hỏi hôm qua mày phỏng vấn ông X vụ đắm phà à? Mình bảo ừ. Nó trợn mắt: Sao lúc mày hỏi số người chết mà ổng cũng khen “câu hỏi của anh rất thú vị” là sao? Ổng này kỳ wá mầy ơi?
Chớt mẹ! Lộn! Ghép lộn! Ghép băng lộn...
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ