Ý thức là cái giề?
Trước
mình đã có status kể về con vợ Tiệp (giờ là Séc) của thằng em họ. Cô này ở bển
chắc gia đình cũng thuộc diện “bần cố nông”, giai cấp vô sản tinh hoa”. Bằng chứng là mỗi đầu
tuần hai vợ chồng nó đều đánh xe từ Séc sang Đức làm thuê.
Thằng
em họ dẫn cô vợ Séc về Tràng An thanh lịch quê chồng mấy lần, lần nào mình cũng
rủ đi ăn nhà hàng. Mình để ý hễ con bé Tây này ăn xong là vỏ tôm vỏ ốc nó gom hết
vào một cái đĩa, rồi lau lau chùi chùi cái bàn chỗ nó ngồi cho kỳ sạch mới đứng
lên ra về. Có bận nó còn cúi xuống nhặt cái giấy ăn của ai đó vứt từ trước.
Mình nói mày có vứt đâu mà nhặt, mà nhặt sao hết, người ta vứt đầy kia kìa. Nó
bảo người khách kế tiếp và người phục vụ bàn chỉ biết tao vừa ngồi đây, vừa phủi
đít đứng dậy. Họ sẽ nghĩ gì về tao khi phải dọn đống bừa bãi vung vít ấy?
Ở nước
ngoài nghe nói quán ăn nào tự phục vụ thì khách “tự phục vụ” từ A tới Z. Có
nghĩa là ăn xong tự đi cất khay vào chỗ quy định, lau dọn chỗ ngồi cho sạch rồi
mới ra về. Hồi mới sang Đức mình cũng vào một quán ăn nhanh tự phục vụ, na ná
kiểu KFC. Mình xếp hàng mua, trả tiền, bê về bàn ngồi chén. Chén xong vừa nhấc đít đứng dậy thì cô bạn
kéo giật lại, chỉ tay vào cái khay, rồi chỉ vào cái giá (đựng khay bẩn) trong
góc quán.
Đó!
Ít tiền, muốn ăn rẻ thì phải biết tự phục vụ từ A-Z nhé! Bạn mà để lại sau lưng
khay dĩa bừa bộn thì… hàng chục ánh mắt sẽ nhìn theo bạn như nhìn một thằng vô
lại.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ