Bể dâu.
Tình cờ sáng nay đọc 3 bài báo, lại toàn nói đến các nhân vật tiếng tăm một thời. Chánh Tín, Thương Tín và con vua Bảo Đại: Bảo Ân.
Đọc xong buồn quá! Đúng là cõi đời dâu bể! Nay bãi bể, mai nương dâu, chẳng biết đâu mà lần. Vì thế người ta mới tin có mệnh, có số ở cái cõi tạm này.
Ai cũng biết Chánh Tín qua hàng
loạt phim đình đám những năm 80-90 của thế kỷ trước mà nổi bật là "Ván bài lật
ngửa". Poster phim "Ván bài lật ngửa" vẽ Chánh Tín mặc ba-đờ-xuy, đội
mũ phớt đứng giữa rừng hoang ngập lá vẻ phong trần nhưng lịch duyệt và đầy chất
lãng tử đã làm mê mẩn lũ trẻ chúng tôi một thời.
Còn Thương Tín với bộ mặt xương
xẩu, cái nốt ruồi to vẻ hiểm ác thì luôn vào vai phản diện. Cả hai đều được coi
là những lãng tử đào hoa của làng xi-nê thập kỷ 80-90; đều có đủ
tiền tài, danh vọng.
Chánh Tín và Thương Tín thời vàng son
Vậy mà giờ đây chỉ thấy một Chánh
Tín với khuôn mặt chảy xệ đang phải van xin người ta thư thư hãy tịch thu nhà
vì ông ốm nặng. Còn Thương Tín thì hốc hác, tiều tụy, tóc màu muối nhiều hơn
tiêu.
Sau những bê bối về cờ bạc, giờ ở
cái tuổi trên 60 nhưng Thương Tín vẫn còng lưng nhận các vai phụ để kiếm tiền nuôi đứa con 1 tuổi.
Thấy ông nói quỹ thời gian không còn nhiều, thấy ông thẳng thắn nói đời
có vay có trả mà nghẹn đắng, ngậm ngùi.
Còn ông Bảo Ân, con bà Phi Ánh,
vợ của Bảo Đại thì cuộc đời cũng chìm nổi qua cả hai thời kỳ, trước và sau năm
75.
Sau 75, trốn vùng kinh tế mới về lại Sài Gòn, ông sống chui lủi, lăn
lộn tìm đủ kế sinh nhai ở chợ trời, rồi bỏ mối nước tương, dép cao
su... Tiếp đó là cơ man trầm luân khổ ải.
Cuối đời, ông Bảo Ân cùng gia đình
cũng được bảo lãnh qua Mỹ. Song điều khiến mình lưu tâm nhất là hình ảnh ngôi
mộ của cựu hoàng Bảo Đại ở Paris. Ông vua hào hoa khét tiếng ăn chơi một thời giờ
hỏi không ai biết mộ phần ở đâu trong Nghĩa trang Passy. Sau nhiều ngày tìm kiếm thì họ cũng
lần ra "lăng" của ông: Không một dòng chữ, chỉ có hai tấm đan bằng xi măng như thế này thôi.
Hoàng tử Bảo Ân bên mộ Bảo Đại (Quê Choa)
Dẫn ra hình ảnh ngôi mộ đơn sơ của cựu hoàng không hẳn mình cổ vũ cho sự lộng lẫy, hoành tráng, xa hoa đầy chất trọc phú của nhiều ngôi mộ quan chức và đại gia hiện nay. Nếu người nằm dưới mồ chẳng ra gì thì sự nguy nga chỉ tổ thiên hạ thêm lời đàm tiếu. Cũng nói thêm là cái sự ăn chơi của ông Hoàng Bảo Đại thấm tháp gì so với một số quan lại hiện nay.
Mình từng đến một vài dinh thự nguy nga của Bảo Đại, trong đó có dinh thự ở Đồ Sơn-Hải Phòng. Tại đó, phởn chí mình thuê hẳn một bộ long bào với đủ áo mão cân đai; rồi bệ vệ, chễm chệ tọa trên ngai vàng… chụp một pô ảnh. Để kỷ niệm? Hẳn nhiên, nhưng chắc là hầu hết (những người diện hoàng bào như mình) đều có tí ước mơ về một đời vương giả?
Giờ chưa già nhưng tuổi tác cũng giúp
mình chậm lại để ngẫm ngợi; nhìn người, nhìn đời để thấy mình. Nhớ bức ảnh lụng thụng xiêm y ngày nào…, thấy
tuổi trẻ lố quá, chưa thèm biết đến hai chữ phù du và dâu bể ở đời./.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ