Chuyện người già 9
Kính thưa các cụ xa gần, thời
gian qua, nghe chuyên mục “Chuyện người già” trên Đài TNVN, quả thực tôi thấy
rất hấp dẫn. Đây là nơi người già chúng
ta trò chuyện và giãi bày cùng nhau.
Tuy nhiên, tôi mới chỉ thấy các
cụ ông gửi bài và có ý kiến chia sẻ với chương trình, còn chưa thấy nhiều các
cụ bà. Chính vì thế hôm nay tôi mạnh dạn viết vài dòng tâm tư.
Tôi năm nay 55 tuổi, chồng tôi
hơn tôi 5 tuổi. Hiện hai vợ chồng đã về hưu và sống với nhau. Các con cái tôi
đi làm ăn xa, thi thoảng mới về thăm bố mẹ ông bà.
Ở cái tuổi 60 nhưng chồng tôi vẫn
còn mạnh mẽ và khoẻ khoắn lạ thường. Trong khi đó tôi lại ốm đau bệnh tật luôn.
Chả giấu gì các cụ, tôi bị ung thư vú, đã cắt cả hai bên. Các bác sỹ cũng chẳng
dám chắc cuộc sống của tôi kéo dài được bao lâu.
Lại nói về sinh hoạt hai vợ chồng
già. Xưa nay tôi và chồng tôi rất yêu thương và tôn trọng nhau. Đến giờ này,
khi tôi bệnh tật nhưng chồng tôi vẫn chăm sóc tôi chu đáo tới mức không thể
phàn nàn bất cứ điều gì.
Ngược lại trong chuyện chăn gối,
tôi lại không thể đáp ứng nhu cầu của ông ấy. Những lúc như thế, chồng tôi vẫn
gượng cười, nói không sao không sao, tôi biết bà mệt, bà cứ ngủ đi.
Thưa các cụ xa gần, làm sao tôi
có thể ngủ được khi thấy chồng cứ trằn trọc hết xoay bên này lại xoay bên nọ,
cuối cùng sợ tôi mất ngủ, ông ấy đem nghế ra ban công ngồi hút thuốc. Nói thực,
sống với nhau gần hết đời người, những nhu cầu về thể xác như thế làm sao tôi
không biết, không hiểu, nhưng tôi bất lực không làm sao đáp ứng được.
Bệnh tật của tôi như thế này thì
cũng chẳng biết ông trời gọi đi lúc nào. Tôi nghĩ, sống với nhau chẳng còn được mấy
ngày, lẽ nào lại đi gây khổ sở cho nhau?
Đã nhiều lần tôi định khuyên ông ấy
cứ tìm một bà nào đó không có chồng hoặc chồng mất, để thoả mãn nhu cầu sinh lý,
miễn là kín đáo và bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, nhưng nghĩ thế nào lại thôi.
Nếu nói ra điều ấy thể nào ông
nhà tôi cũng gạt phắt đi cho mà xem, nhưng làm thế tôi cảm thấy nhẹ lòng. Bởi
dù sao tôi cũng đã bật đèn xanh cho chồng tôi rồi. Nếu ông ấy có ý định thoả
mãn nhu cầu rất con người ấy thì cũng không cảm thấy áy náy nữa. Tôi mới có suy
nghĩ như vậy thôi, chưa quyết định gì cả.
Tôi viết những chuyện rất riêng
tư mong có được sự đồng cảm của cả cụ ông và cụ bà, đặc biệt là các cụ ông,
vì các cụ là người đồng giới, hiểu tâm lý của nhau. Nếu câu chuyện riêng
tư này làm phiền các cụ thì mong các cụ thứ lỗi cho. Cảm ơn các cụ xa
gần.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ