Thứ Tư, 17 tháng 1, 2018

Linh tinh rượu bổ và tán gái

1. Mình với Trần Nhật Minh lên Sơn La được em Tuyết Lan, Hoài Thanh, Bích Thuỷ… tặng mấy chai rượu thuốc. Gì chứ rượu bổ cứ hỏi chị em. Cũng như khi sếp hỏi: - Phong, mày định phỏng vấn ai cho bài PR máy cạo râu hãng X. Không cần nghĩ, mình nói, Osama bin Laden.
Mình uống hết một chai rồi! Hôm qua len lén ra quầy tân dược. Ông dược sỹ hỏi Phong à, mua gì. Mình nhìn trước ngó sau, nói viên khẩn cấp, viên khẩn cấp. Ông bán thuốc trễ kính nhìn mình cái rồi quay lại lấy thuốc, lúc đưa, ông ái ngại, vẻ lo lắng lắc đầu, nói Phong ơi, viên thứ tư trong tuần rồi đấy. 1 người mà uống 4 lần trong tuần là không được đâu!
Sợ mình không nghe ra, ông rụt hộp thuốc lại, vẩy vẩy trước mặt mình giọng đe doạ, “cái khẩn cấp này này”! Sốt ruột quá, mình đảo mắt nhìn quanh, bảo vâng, cháu biết rồi, không phải 1 mà 4 người!
Rượu rất tuyệt! Cảm ơn các em, cảm ơn anh Đoàn QuaĐoàn Quangcủa mình màu đậm hơn chai Nhật Minh.
2. Hồi còn thường trú ở Cần Thơ cuối tuần mình nhảy xe đò lên Sài Gòn chơi, chiều CN về. Sài gòn là tuổi thơ của mình.
Một bận trên chuyến xe xuôi miền Tây ngồi cạnh một em người nhỏ nhắn, xinh cực! Thấy em điện thoại bằng tiếng Hoa, tiếng Anh, nghĩ khách du lịch. Nhưng sau khi xe ghé điểm dừng đỗ Thành Bưởi thì em chủ động bắt chuyện.
Hoá ra em dân Cần Thơ gộc. Ông anh rể người Triều Châu có cái khách sạn nho nhỏ bên đó cần trông nom nên cứ đi đi về về. Rồi em mời mình ăn bỏng ngô. Để tiện hai đứa cùng ăn, em đổ ra cái bọc ni - lông, hai tay em cầm quai túi, cứ đưa qua cho mình, nói anh ăn đi, rồi lại rụt về, lại đưa qua, nói anh ăn đi, lại rụt về. Thấy bất tiện, mình bảo, ăn anh lấy, khỏi đưa qua chi cho mệt!
Xe vun vút lao trên cao tốc... Mình đưa tay nhón vài hạt ngô, hỏi bên đó em làm gì. Em nói quản lý tất cả đám buồng bar bàn bếp.
Trên xe, nhạc bolero dìu dặt, khi tình tứ lúc nghẹn ngào. Cánh đồng lúa vàng rộm mênh mông chạy dài hai bên đường... Mình lại với tay nhúm một nhúm ngô, nói công việc cũng không bận nhỉ. Em bảo khá dễ chịu, nhưng muốn về Việt Nam.
Gái miền Tây đã không xinh thì thôi, xinh thì chết người luôn! Cũng như hồi thường trú ở Tây Bắc mình gặp những cô gái Thái đẹp kiêu sa, hoặc như lần đến Trường nội trú Pà Cò -Mai Châu thấy một em gái Mông xinh đến sửng sốt, bàng hoàng…
Mình lại thò tay bốc vài hạt ngô, nói, vậy em về đi. Lần này thọc tay bốc mãi chẳng thấy ngô đâu, định quay sang nhìn thì có một cái đánh nhẹ vào mu bàn tay. Em cười khúc khích, nói coi cái tay anh kìa, coi kìa! Moi chi moi dữ…ữ…ữ vậy trời..ời..ời! Hoá ra em mỏi tay nên đặt bọc ngô lên đùi từ bao giờ 😜.
Về thường trú gặp anh Thế TrịnThế Trịnh Xương đầu bứt tai, nói xinh quá, tiếc quá anh ạ. Anh hỏi có xin số điện thoại không. Mình nói không dám, ngại, vì như thế hơi…thô. Anh Xương nói trời ơi, vậy thì bác phải hỏi em có chơi phây không chớ!
Mình ngớ người gãi gãi đầu tiu nghỉu quay về phòng. 50 rồi mà đếch biết tán gái! Thua cụ Xương 60. Chán!
3. Hôm nay đi cắt tóc thì tiệm quen nghỉ đành ghé tiệm hớt tóc thanh nữ! Các em cắt tóc gội đầu đều trẻ đẹp. Đang cắt thì thấy mấy em ở hai ghế bên cạnh cứ bấm nhau quét ánh nhìn vào một vị trí trên người mình rồi rúc rích cười.
Hoá ra mình cầm cái kính cận thu lu trước bụng. Khi tấm khăn được choàng lên thì trông nó dựng lều rất ấn tượng ở đúng chỗ nhạy cảm nhất.
Vài em cứ rúc vào nách nhau rinh rích cười nhưng mình “điếc”, đã thế thi thoảng lại hạ cái kính xuống rồi từ từ đẩy nó lên cao càng khiến cho các em sôi lên sình sịch, có đứa bụm miệng cười chạy ra ngoài.
Cắt xong mình đeo kính trở lại, khăn choàng được tháo ra, tất cả về vị trí cũ, nghiêm ngắn và lịch lãm. Biết thừa có nhiều tia mắt loang loáng vào chỗ đấy nhưng mình giả vờ hồn nhiên rút tiền boa mỗi em mấy chục, gọi là tất niên.
Một em rụt rè hỏi anh làm ở đâu, mình nói VOV2, lại hỏi chương trình gì, mình nói “Chuyện thầm kín”. Nghe đến đây các em tròn xoe mắt đồng thanh ồ lên một tiếng, nói thảo nào, thảo nào 😝 !

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ