Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

Viết nhân thấy cái ảnh của bố chụp với các cô ơ cơ quan


Tối qua lục tủ bỗng thấy cái ảnh này, chụp năm 1980-81 gì đó. Chả biết ngày gì, có phải 8/3 không mà bố mình chụp hình cùng các cô trong cơ quan - Công ty rau hoa quả t.p HCM.
Cô Xuân, Chủ nhiệm, Tiến sỹ học ở Liên Xô về, người vịn lan can; các cô bên cạnh phụ trách hành chính, tổ chức. Còn bố mình, Phó chủ nhiệm, đứng sau, giúp việc cho cô Xuân.
Những người trong ảnh chịu trách nhiệm cung cấp rau hoa quả cho toàn thành phố những năm bao cấp.
Cty -và cũng là nơi mình ở khá lâu thời thơ ấu- nằm trên đường Trương Minh Giảng, nay là Lê Văn Sỹ. Cty gần Nhà thờ dòng Đa Minh, là nơi ở của người Mỹ trước đó, khá hẹp, nhưng trên nóc có sân bay trực thăng.
Cơ quan gồm các cô chú anh chị là trí thức thời trước 75, trí thức cách mạng như cô Xuân, cán bộ biệt phái vào Nam như bố mình, biệt động thành, R (rừng-căn cứ) về, cán bộ kháng chiến tù Côn Đảo ra, cán bộ tập kết và cả... lính VNCH nữa.
Nhân viên người cảm tình với CM có, kẻ ghét không ít; dân gộc Nam bộ, dân Bắc Kỳ 54, tư sản bị thất sủng sau 75...đều có hết.
Trong môi trường đặc biệt như thế có lắm chuyện phức tạp nhưng với một thằng nhóc xa nhà xa mẹ như mình thì tất thảy các cô các chị, kể cả những người căm thù biến cố 75, đều rất thương yêu chiều chuộng. Công việc là một chuyện còn tình yêu thương thì không phân biệt vùng miền.
Còn nhớ cô cấp dưỡng người Bắc 54, vá quần áo cực khéo, đã dành bát cơm cho mình, còn tất cả mọi người đều phải chệu chạo nhá bo bo.
40 năm, cháu về Bắc đã lâu, chả biết ai còn ai mất, nhưng xin cảm ơn tình cảm của tất cả các cô, các chị đã dành cho cháu, cho em những năm tháng xa mẹ xa nhà!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ