7/5 có đôi dòng về Điện Biên Phủ
Giới nghiên cứu đã có cả chục ngàn trang sách về sự kiện Điện Biên Phủ. Mình hậu sinh, bom đạn chả biết tí gì, chỉ có cái nhìn hẹp về vũ khí như thế này.
Trước Điện Biên Phủ, ngày 20/11/1873, chỉ có 120 lính Pháp do đại úy Garnier chỉ huy với vài chục lính mộ người Việt, người một số nước Châu Á khác đi theo hỗ trợ; cùng 08 khẩu pháo mà hạ thành Hà Nội, do một vị đại tướng của Việt Nam, đại thần khâm sai Nguyễn Tri Phương chỉ huy, với 7 ngàn quân chỉ trong nháy mắt (chưa đến 1 tiếng đồng hồ).
Thành Ninh Bình, Nam Định, Hải Dương ... cũng rơi vào tay quân Pháp trong vòng một nốt nhạc. Quan quân nghe tiếng súng chạy mất dép!
Chúng ta hồi đó cũng có súng hỏa mai, pháo thần công nhưng thua xa vũ khí của Pháp. Về chiến thuật Pháp đã biết dập pháo từ chiến thuyền (đậu ngoài Sông Hồng) vào thành cho tơi tả rồi mới tấn công. Về hỏa lực bộ binh có sơn pháo bắn một phát thành cái lỗ toang hoác ở cổng thành Cửa Bắc giờ đi qua vẫn thấy. Cho nên việc quan quân nhà Nguyễn sớm thúc thủ là điều tất yếu!
Trở lại với trận Điện Biên Phủ. Nói thật cuối phổ thông mình mới đọc một bài báo chừng 2000 từ của một nhà báo nước ngoài nói về Điện Biên Phủ. Đọc xong mới biết Pháp thành lập cứ điểm này như một cái bẫy để nhử và tiêu diệt hết Việt Minh mà trước đó họ không làm gì được vì chúng ta sử dụng lối đánh du kích. Thế mà học mãi SGK sử của mình không hiểu😟!
Một chiến dịch như của Tướng Giáp là điều họ mong chờ. Họ ngồi đó rung đùi, uống rượu vang, hút xì gà, chờ đợi nghiền nát lực lượng chủ lực của ta.
Điều họ không ngờ tới là ta CÓ VÀ KÉO được các loại pháo hạng nặng, trong đó có cả cao xạ, lên các ngọn núi quanh thung lũng Mường Thanh.
Trên trời máy bay không tiếp tế được vì bị cao xạ không chế, dưới hầm binh lính của Đờ - cát bị pháo trên cao nã đạn xuống, dập cho tơi bời thì chịu sao nổi!
Nói về vũ khí ở VN những ngày đầu thì không thể không nhắc tới Trần Đại Nghĩa (Phạm Quang Lễ).
7/1945 Nhóm Con Nai của Mỹ gồm 7 thành viên nhảy dù xuống an toàn khu kèm theo một số ít vũ khí, trong đó có mấy khẩu ba-zô-ca. Đây là khẩu súng vác vai bắn đạn lõm uy lực duy nhất có thể hạ gục chiến xa lúc bấy giờ.
Con Nai đi rồi, quân giới nhà mềnh bổ ngang bổ dọc khẩu súng, bổ cả quả đạn ra nghiên cứu để chế tạo hàng loạt. Những người thợ quân giới của VN rất khéo tay, làm y chang, nhưng bắn chỉ nổ chứ không xuyên phá.
Có bữa bắn thử đạn rơi tõm sau đít một mế già đang chổng mông cấy lúa. Đạn nổ đùng phát, mế quay lại véo von chửi "cha 5 đời 10 đời thằng bố đứa nào đốt pháo ở đít bà" 🤣
Mãi đến khi cụ Trần Đại Nghĩa, được ăn học tử tế ở Kinh đô ánh sáng trở về thì ông mới truyền thụ những kiến thức căn bản về vũ khí, về thuốc nổ thuốc phóng ... từ đó (1947) ba-zo-ka mới thành công.
Nói như thế để thấy trong chiến tranh vũ khí quan trọng lắm! Hiện nay các quan niệm về chiến tranh, vũ khí... đã đi rất xa rồi. Nếu không có nó và không hiểu biết về nó thì khi lâm trận lại chạy cong đuôi như quan quân nhà Nguyễn cách đây 2 thế kỷ mà thôi!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ