Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2017

Chuyện ngày thứ 12


Trên chuyến bay từ Đức về VN, cả đoàn hơn 20 người nhận đủ hành lý, riêng anh Trần Nhật Dương bị thất lạc một kiện.
Áy náy nhất là mọi người lấy hành lý xong cái mau chóng đẩy ra ngoài đi về luôn, còn mỗi anh Dương lủi thủi một mình ở lại. Chẳng ai để ý. Ngỡ anh về từ lâu rồi. Cũng may Nội Bài chứ ở nước ngoài thì toi vì anh Dương nói tiếng Anh được ít lắm!
Về đến nhà mình mới được Nguyen Thu Ha báo. Cả hội lo thắt ruột. Hỏi anh thì anh cười lậc khậc méo mó, nói không thành tiếng: Chỉ tiếc cái công đi mua sắm quần quật, toàn quà cáp be bé xinh xinh cho vợ con và mọi người chứ có gì giá trị ghê gớm đâu.
Đùng cái tối hôm nay nhân viên sân bay Nội Bài điện gọi anh lên nhận hành lý gấp. Anh mừng quýnh bắt ta-xi vọt lên liền.
Tới nơi thì giời ạ, không phải va li của anh. Nhưng rất lạ là đúng mã nhận hành lý, so đi so lại vẫn trùng nhau. Nhân viên phụ trách hành lý điện sang sân bay Moscow- Nga (nơi quá cảnh) hỏi thì họ khẳng định đúng cái vali này, không thấy hành khách nào khác kêu mất hoặc nhầm nhọt gì nữa cả. Họ khẳng định chắc chắn đấy là kiện hành lý duy nhất bị thất lạc trên chuyến bay số hiệu SU 290 khởi hành từ Moscow về Hanoi lúc 19h10 ngày 30/3.
Chối mãi chẳng được anh đành khệ nệ khuân về. Tới nhà phá khoá mở ra thì toàn rượu với cigar. Anh điện nói Phong ơi hiệu gì lạ lắm! Rồi anh rên rỉ : "Đọc sách cho là đã nhiều, đụng việc mới biết rằng chưa đủ" . Ý là chưa từng nhìn thấy loại rượu và cigar như thế bao giờ, chứ đừng nói là được thưởng thức... Rồi anh cười khùng khục bảo sáng thứ 2 này sẽ đem lên cơ quan vài chai để mọi người cùng nhâm nhi. Nhớ sang nhé! Gọi cả Nha Khach Den Choi nữa!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ