Lại được
Công việc tạo cho mình những niềm vui nho nhỏ. Lắm lúc ngồi đọc bài cứ tủm tỉm cười, mấy em đi toa-lét ngang cửa lỡ mắt ngó vào tưởng dở hơi.
Những câu chuyện trong "Bạn hãy nói với chúng tôi" tuyền là éo le trắc trở, đau khổ sầu bi, những tình huống dở khóc dở cười mà đôi lúc ngồi bóp trán tự hỏi không may mình gặp hoàn cảnh như vầy thì giải quyết ra răng?
Thế mà cái L.(gọi là cái Lờ cho nó... tế nhị) ở Phòng Thư ký đi giới thiệu: "Trong chương trình hôm nay chúng ta LẠI ĐƯỢC nghe tâm sự của 1 cô gái trẻ..." Gớm chết chết! Làm như sung sướng hoan hỉ lắm đấy mà LẠI ĐƯỢC.
Cũng chả biết thế nào. Đối với thính giả yêu mến của VOV2, nhất là với "Bạn hãy nói với chúng tôi" thì LẠI ĐƯỢC là đúng chứ nhỉ? Thế mà mình lỡ mắng nó, lại còn nhận hối lộ của nó một cốc chè bà cốt mới bỏ mẹ chứ lị!
*Cô Việt Anh Nguyễn không làm gì phải "đắng lòng" cả. Hôm qua duyệt đệm muộn, bệnh hạ đường huyết nó hành hạ tôi. Vì thế tôi lôi trong tủ ra gói "bánh" hôm sinh nhật tôi (10/2015) các cô tặng để dằn bụng. Tôi nhớ lắm chứ! Vì mấy hôm sau cô còn đong đưa: "Qùa của anh em gói đới nhá". Hoá ra các cô lấy vỏ hộp bánh để gói. Hoá ra trong đó là 1 đôi tất, 1 hộp dầu gội đầu. Hoá ra các cô...các cô...các cô.... lừa tôi! Hoá ra các cô ngầm ý: Này thì hay ăn này! Này thì "ăn giầy (dầy) ăn cả tất" này?"
Đúng lúc ấy con L. nó thò hộp chè bà cốt ra bảo sao anh không rung rinh xúc động cho được. Đấy! Thấy chưa!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ