Thứ Hai, 23 tháng 11, 2020

Quê tôi ở thôn Lại Đà, bên kia sông Đuống. Thời bé (quãng những năm 70-80) về quê ấn tượng nhất là đường làng và cổng xóm. Đường làng được xếp bằng gạch đỏ nhưng đặt nghiêng chứ không đặt nằm. Bố tôi kể trước đây ai làm rể làng thì phải nộp gạch để làng làm đường.



Không dám qua mặt các bác xây dựng nhưng thực tình không hiểu vì sao hồi 1000 năm Thăng Long lại lát gạch gra-ni-tô 40x40 mỏng tèo tèo cho toàn bộ vỉa hè HN. Giờ vỡ gần hết, đang thay bằng đá tự nhiên, diện tích bề mặt nhỏ hơn, dầy hơn, nhưng không biết có khá hơn?
Nói về lát đá vỉa hè thì châu Âu có từ lâu rồi. Nhưng hình như những viên đá đó gần giống hình trụ? Phần lộ trên mặt đất chắc mỗi cạnh vuông chỉ 10cm nhưng phần ngậm dưới đất dài hơn, như cái răng cắm trong lợi.
Tiết diện bề mặt nhỏ như thế nên giả sử có một lực cực lớn tác động lên bề mặt thì viên đá cũng chỉ bị lún (mà lại lún cục bộ) chứ không vỡ. Khả năng xô lệch khỏi vị trí ban đầu cũng rất ít vì được cắm sâu trong đất.
Đường làng Lại Đà giờ lên đời bê tông, đường nhựa, nhưng hình ảnh con đường làng đỏ au với những viên gạch xếp nghiêng, thẳng thớm, vô cùng đẹp mắt… thì không thể quên.


0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ