Rêu nướng của người Thái
Lúc chiều tối tập thể dục về thấy gói này treo ở cửa. Vỏ lá dong bên ngoài bị nướng cháy đoán ngay là rêu, mở ra chuẩn luôn.
Món rêu đá giờ ở Tây Bắc cũng hiếm rồi! Lần đầu tiên (97-98) mình ăn món này ở nhà chị Hoàng Piến, vợ anh Lò Xa Mạc, lái xe (anh Hoàng Cầu , Hoàng Khải còn nhớ?). Giờ hiếm bởi lấy và làm được chút rêu cực lắm!
Nghe nói rêu này chỉ sống được ở những chỗ suối chảy xiết, có nhiều cuội đá, đặc biệt nước phải trong và sạch, bẩn là chúng không mọc được hoặc chết ngay. Rồi khâu giặt rêu cho khỏi sạn cát mới kỳ công.
Rêu không phải món người xuôi ai cũng ăn được. Người nào hợp sẽ thấy ngon. Chưa có nghiên cứu nào về dinh dưỡng nhưng mình đoán lượng protein và vi chất trong rêu rất nhiều.
Làm cái nghiên cứu biết đâu nó lại trở thành thực phẩm cho phi hành gia hoặc các lực lượng đặc biệt tinh nhuệ🤓.
Có túm be bé bằng nắm đấm này mà phải đi một chặng dài, từ Sốp Cộp, một huyện giáp biên với Lào để ra Sơn La đấy!
Thôi, tối nay ăn một nửa, nửa còn lại để dành sáng mai ăn sáng với cơm nguội😆.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ