Xúc xích Thái
Trong lúc chờ post tin nóng sốt của phóng viên VOV ở 5 tỉnh Tây Bắc thì mình lại kể chuyện.
Sáng nay, trong lúc ăn sáng, anh Hoàng Khải gắp miếng dồi đưa lên ngắm rồi chợt cười khùng khục, nói có đứa nào nhớ vụ vào Loong Tẻ không?
Hôm đó gia chủ chuẩn bị cơm rượu, có nậm pịa trên mâm nhưng cả hội đứa nào cũng đòi lạp xườn Thái. Chủ nhà bảo "không có ruột (lòng) không làm được" thì cả lũ trợn mắt nói có nậm pịa mà không có ruột à?
Tuyền khách trung ương nên chủ nhà lúng túng thực sự, cứ lón thón chạy từ nhà xuống bếp, từ bếp lên nhà như người có lỗi. Rồi một lúc lâu sau cũng dọn lên món lạp xườn.
Khỏi nói khách hỉ hả thế nào, rồi chén chú chén anh chén thù chén tạc, chén này gửi vợ chén kia gửi chồng... "Đi đủ hai chân" thì mọi người bỏ chén nâng đũa gắp. Món lạp xườn căng phồng, bóng nhẫy là lựa chọn đầu tiên.
Ngon thì ngon thật, thơm thật, nhưng sao nhai mãi nhai mãi cái vỏ lạp vẫn nguyên. Cả hội vừa nhằn nhằn trong miệng vừa đánh mắt nhìn nhau. Cuối cùng một ông, chắc muốn nhè ra nên đánh tiếng:
- Ngon thật, mỗi tội vỏ hơi ...dai. Chắc lợn già?
- Ngon thật, mỗi tội vỏ hơi ...dai. Chắc lợn già?
Nghe vậy chị chủ thật thà hồn nhiên ngước đôi mắt to tròn, nói không phải lợn già, mình không thịt lợn, không có ruột. Mình lấy cái cán bộ ở trạm y tế xá phát cho vợ chồng mình để làm đới...ới..ới...ới ! Cán bộ ăn thấy dai à?
😫😫
😫😫
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ