Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

Uống rượu với thầy Nguyễn Văn Khang

Tối qua vinh dự được ăn cơm và trò chuyện với GS-TS Nguyễn Văn Khang, khách mời quen thuộc của VOV2, và mấy bữa nay thầy lên Tây Bắc khảo sát để hoàn thiện một công trình nghiên cứu.
Mình không học ngôn ngữ nhưng mê ngôn ngữ, mê tới mức coi PGS Phạm Văn Tình như người anh; nhà giáo Đình Cao thì năm lần bẩy lượt "xúi" làm thạc sỹ vì một số vấn đề mình đặt ra để bác trả lời (trong muc Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt) có thể phát triển thành một luận văn cao học.
Phát thanh truyền hình giờ đụng đâu cũng dính các vấn đề liên quan tới ngôn ngữ mà chưa ngã ngũ, như đọc viết tên riêng tiếng nước ngoài, đọc tên viết tắt các tổ chức, viết hoa...
Trong khi ăn, thầy Khang hỏi về dòng ngữ lưu khi đang đọc tiếng dân tộc thiểu số nhưng vấp phải một từ tiếng phổ thông, về họ & tên của một số dân tộc thiểu số... Rồi câu chuyện lan sang từ Hán -Việt. Thầy Khang đã học ở Trung Quốc nên món này thầy thạo. Thầy nói từ Hán Việt là một bộ phận của tiếng Việt, sử dụng đúng chỗ chỉ có hay trở lên.
Rồi thầy kể một chuyện xưa ở chốn triều đình, thời còn bao cấp, có bác lãnh đạo cứ bắt thuần Việt, thế là một cụ có tiếng trong làng ngôn ngữ học đứng lên nói: Vậy mai anh đi XE ĐẠP GÁI đi, đừng đi xe đạp nữ nữa😜.
Đang mạch chuyện về Ho và Ten nên thầy ví dụ luôn, bảo tên người Việt toàn Hán Việt , có ông nào chịu làm Hoàng Văn Cây đâu chỉ có Hoàng Văn Thụ thôi ; có ai đặt Ngô Thiệu Gió đâu chỉ có Ngô Thiệu Phong thôi ...🤣
He he! Lại uốn diệu! Nhưng mỗi mình uốn, thầy không uống! He he !
Ảnh: Long Hẹ-Thuận Châu-Sơn La (1998). Anh Bắc, Báo Sơn La chụp.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ