Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018

Không tha hóa được


Hồi còn thường trú trong miền Tây mình ở lầu 2. Lầu 1 tiểu đội bảo vệ ở. Đầu cầu thang lầu 2 là phòng bác Ký. Qua phòng bác Ký tới phòng anhPhạm Duy Hưng rồi đến phòng mình, cuối dãy.

Hôm mua được đôi giày thể thao nên tối ti toe đi ra hồ Xáng Thổi tập thể dục, lúc về đã hơn 9 giờ. Bác Ký tắt đèn ngủ từ hồi nào nên mình đi rón rén. Hôm sau đi làm bác hỏi: Ông Phong mới mua đôi giày mới phải không😲?

Đại loại là đi nhẹ chân cỡ nào bác Ký vẫn nghe thấy!

Giờ lên Sơn La thường trú thì ngay tầng dưới cũng là tiểu đội công an bảo vệ. Đã thế đêm nào cũng có các cháu ngồi ngay cửa phòng mình hứng Oai-phai (wifi) 😬

Mình vờ đi qua đi lại cốt gây phiền toái cho nó nhưng chả là cái đinh gì! Đi xuống hỏi "cháu à", đi lên nó cười cười hỏi "chú à" 😥. Tình yêu lớp trẻ hơi bị dai!

Tóm lại số mình rất nhọ! Chưa ở đâu có cơ hội được tha hóa.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ