Kể tiếp chuyện bác Toàn bác Ký. Em kể chuyện này bác Ký ở nơi rất rất xa đừng mắng em nha!
Tút trước em nhỡ miệng nói hai bác hay rủ rỉ rù rì với nhau nhưng lại thường dỗi nhau, nhất là sau khi bác Ký uống vài li.
Tối đó thấy mình ngang qua cửa phòng, bác Ký đứng dậy vẫy tay, nói anh Phong zô làm zới tụi tui zài chung gụ (li rượu) đi anh!
Bác Ký bác Toàn ngồi trên giường, trước mặt là cái ghế đẩu làm bàn, trên có 2 li rượu đã vơi một nửa, kế bên là chai Bạch Mã.
Ba chú cháu ngồi kể chuyện Đông chuyện Tây, chuyện Pôn Pốt Yêng Sa Ri rồi thể nào cũng qua chuyện bác Ký đi dịch cho cán bộ học sinh Campốt ở trường đảng trên Sài Gòn...
Khi bác Ký kể tới đoạn này thì đừng có ai ngắt lời hoặc nói sang chuyện khác! Thế mà bác Toàn lại đùng cái bảo phòng ông có mùi gì như mùi sơn. Bác Ký chưng hửng, gắt:
- Tui nói không phải mùi sơn!
- Mùi sơn ông ơi!
Bác Ký nói gằn:
- Tui -nói -hổng -phải...ải ...ải ...i...i..!
- Mùi sơn ông ơi!
Bác Ký nói gằn:
- Tui -nói -hổng -phải...ải ...ải ...i...i..!
Rồi bác Ký đập tay lên ghế trước mặt cái bốp, hét:
- Mùi véc- ni!
- Mùi véc- ni!
Bác Toàn đang uống trà đứng dậy hất chén nước vô nhà tắm cái rẹc...ẹc...ẹc..c...c rồi đi ra khỏi phòng.
Mình cứ ú ớ nhìn theo bác Toàn, rồi lại ngó bác Ký mặt đang bừng bừng. Về tuổi tác mình hàng con cháu, nhưng dù sao thì cũng là sếp của hai ông, thế mà hai ông í lại đưa mình vào thế ...tẽn tò. Chả ra làm sao!
Hôm sau, lúc đang nấu cơm trưa thì nghe tiếng sột soạt ở phòng bên, nơi đặt cái bàn ăn. Mình ghé mắt nhìn sang thấy bác Ký rón rén bước vào, nhấc nhẹ lồng bàn, đút vào mâm cái gì đó, xong cái bác lẹ làng rút êm.
Lúc trở vào thấy trên mâm có thêm mấy con nhộng rang bơ và lọ dưa góp vợ bác trên Sài Gòn làm để bác mang xuống Cần Thơ ăn trong 1 tuần... Mỗi lần từ Sài Gòn xuống bác đều chia thức ăn cho mình như thế. Vừa ăn mình vừa ứa nước mắt!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ