Không phải hắc lào
Sau khi điều trị bằng 5 lọ cồn ASA không khỏi thì hôm qua đi khám da liễu rồi, bác sỹ bảo không phải hắc lào mà là viêm da tiếp xúc. BS đưa cho lọ thuốc mỡ pesancort về bôi phát dịu luôn.
Ám ảnh nói chung là một từ kinh khủng. Xưa nay có lẽ chỉ trong bình thơ, bình văn thì "ám ảnh" may ra mới còn chỗ cho chút sáng sủa, tích cực và lành mạnh còn đâu phía sau ám ảnh là xám xịt, u uẩn và kinh hoàng.
Lính và sinh viên cách nay gần 3 chục năm 10 ông thì 9 ông hắc lào ghẻ lở.Cái bệnh hắc lào nó ám ảnh mình từ đó đến tận hôm nay. Chính vì thế nên bẹn nó hồng hồng lên tí là đổ tiệt cho hắc lào rồi vội vàng đi mua ngay ASA - đơn thuốc kinh điển của hơn 20 năm trước - về trị.
BS khám cho mình hôm rồi là BS gái. Sau khi quét ánh nhìn sâu thăm thẳm vào khu vực nhạy cảm-nơi mình nằng nặc cho là hắc lào- thì Bs chỉ chép miệng lắc đầu, nói anh bỏ chân xuống, kéo quần lên rồi quay vào lấy thuốc.
Bs cứ tra mình mãi, "ai bảo anh bôi ASA, ai bảo anh dùng ASA". Có cái gì đó tiếc nuối và xót xa trong giọng nói của Bs. Chả lẽ trả lời vì ... ám ảnh.
Ở mình giờ sống trong ám ảnh nhiều lắm! Mới hôm rồi nghe trên radio nói vừa phát hiện lô thuốc tẩy giun fugacar giả tự dựng thấy đau bụng và buồn đi... Dám lắm chớ! Thôi tí về mua lại để xổ tiếp! Thuốc xổ thì còn có thể uống lại nhưng thuốc ung thư rởm của VN Pharmar thì người chết không thể sống lại mà uống đc nữa rầu!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ