Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

Mẹ muốn!


Mẹ muốn con luôn nhìn cuộc sống một cách thân thiện và ấm áp tình người, nhưng mẹ cũng muốn con luôn cảnh giác và đề phòng sự đểu giả, lọc lừa đầy rẫy trong xã hội.

Mẹ muốn con ra đường biết giúp người già em nhỏ nhưng lại phải đủ khôn ngoan và tinh tường nhận ra đâu là kẻ lưu manh, đâu người là lương thiện.

Mẹ muốn con có dũng khí bảo vệ cái đúng, chống lại cái ác nhưng lại nhỏ to khuyên con tránh xa đám đông hỗn loạn vì mẹ quá hiểu sự manh động và sợ con  “chẳng phải đầu cũng phải tai”.

Ảnh mạng
Mẹ muốn con đọc thật nhiều để thêm hiểu về lẽ phải và lòng nhân hậu, nhưng mẹ vẫn phải hét toáng lên khi con miệt mài bên bàn học vì đôi mắt yếu ớt của con đã làm việc hơn 8 giờ ở trường và 3 tiếng trong lớp học thêm buổi tối.

Mẹ muốn con tự đến trường bằng đôi chân của chính mình nhưng mẹ chẳng thể yên lòng với giao thông tàn bạo ở xứ này.

Mẹ muốn con tự giặt quần áo, tự lo bữa ăn, tự soạn sách vở nhưng mẹ lại muốn con có thêm chút thời gian nghỉ ngơi sau khi kiệt sức với đống bài tập về nhà.

Mẹ muốn con tin rằng quanh ta có bà Tiên ông Bụt sẵn lòng cứu giúp người ngay, trừng trị kẻ gian tà, nhưng mẹ chẳng thể nào trả lời được cho con vì sao người tốt, người tài, người tử tế quanh ta vẫn phải chịu khổ đau và bất hạnh.

Mẹ muốn con tin rằng hiện hữu cùng loài người còn có Trời có Phật, luôn phù hộ đội trì, nhưng cũng muốn con phải biết, rằng con chứ không ai khác, quyết định con đường và sự nghiệp của chính mình; con chứ không ai khác, phải chịu trách nhiệm cho mọi hành động của bản thân.

Mẹ muốn con có thời gian đi nghe nhạc, xem hát, thăm thú nơi này nơi kia, nhưng mẹ cũng muốn con phải học thật giỏi và thi đậu vào một trường đại học, dù ở trong nước nhưng cũng phải thật đàng hoàng.

Mẹ muốn con giỏi nữ công gia chánh, biết may vá thêu thùa, biết dọn nhà cắm hoa, nhưng mẹ đã ngấm ngầm đánh cắp tuổi thơ của con bằng cách ngày đêm, mưa nắng đều đặn chở con tới lớp học thêm cho dù con than mệt.

Mẹ luôn ngợi ca sự trung thực, thẳng thắn; lên án điều xấu xa; thế nhưng dù con có hỏi, mẹ vẫn cứ quanh co và giấu nhẹm chuyện cái phong bì gửi cô những ngày lễ tết.  

Mẹ muốn con tâm sự với mẹ những suy nghĩ của mình nhưng chính mẹ lại không thể hoặc không dám nói với con nhiều điều trong cuộc sống. Mẹ chưa một lần dũng cảm nói rằng, bản thân mẹ cũng đang vẫy vùng trong mớ bòng bong đầy mâu thuẫn kia.


                                                                           Ảnh mạng

Mẹ muốn nhận lỗi với con, rằng bố mẹ  bất tài vì đã không đem lại cho các con một môi trường học tập tốt hơn, một nơi ở an toàn hơn, nhân bản hơn, nơi mà năng lực và giá trị đích thực của mỗi người được phát huy, được trân trọng và được đánh giá đúng với những gì họ có. 


0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ