Thầy Thuyên
Vợ kể hôm qua thầy Thuyên (thầy giáo cũ của vợ) đột ngột gọi điện hỏi Phong dạo này thế nào, đến thầy chơi đi. Thầy hỏi rất lâu, đại ý muốn nói trong cuộc sống có gì chưa hài lòng thì quên đi, không nên bận tâm quá. Vợ thấy lạ gặng hỏi, thầy chậm rãi kể cách đây gần chục năm, có lần Phong đến nhà, thầy không pha nước mới mà vẫn rót nước cũ mời, từ đó để ý không thấy Phong đến nữa.
Vợ mình cười phá, nói thầy ơi, anh ấy chả để ý những chuyện như thế đâu. Chẳng qua anh đi thường trú ĐBSCL, rồi lại lên Tây Bắc, khi về đúng lúc dịch dã nên chưa thăm thầy.
Đám học trò như mình được thầy tiếp đã là may rồi, ai dám xét nét chuyện lễ nghi của người lớn như thế. Được ngồi với thầy, sống chậm lại, được nghe, được thấy những điều tử tế, điều lương thiện, sự yêu thương là quý lắm rồi. Ngay cuộc điện thoại của thầy ở trên cũng là một bài học cho mình.
Trong cuộc sống đôi khi chỉ một câu nói, một hành động nhỏ mà khiến những người cả nghĩ, nghĩ ngợi, trăn trở cả chục năm trời.
Hết dịch sẽ đến thăm thầy, nói với thầy chúng em - lớp trẻ giờ học mãi, học mãi mà chả kỹ được như thầy nghĩ đâu.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ