Tút cho bài ngón trỏ không lời của Thy Uyên
Những người rất trẻ, hoàn toàn không có bệnh nền cũng đã không qua khỏi trước lưỡi hái thần chết Sar-Cov-2. Vừa hí hóp thở đấy nhưng vài phút sau quay lại đã thấy nằm yên bất động. Em sinh năm 1990! Một quãng đời còn rất dài phía trước của những người trẻ măng ấy bỗng đóng sập lại thực sự đã khiến các y bác sỹ rơi vào một trạng thái cảm xúc rất khó tả, như thua cuộc, như đầu hàng; hụt hẫng, xót xa kèm chút hoảng hốt và bất lực. Gắng vượt lên tất cả cảm xúc như hai quả tạ trĩu nặng trong lồng ngực ấy, các y bác sỹ lại tiếp tục lao đi, tiếp tục đối mặt với nCoV, đánh vật với nó để đem về sự sống. Mỗi lần như thế, ngón cái lại được giơ lên. Nơi đây cần chắt chiu từng hơi thở, hạn chế từng lời nói, có nói cũng chẳng nghe rõ, chỉ có ngón cái giơ lên, nó là lời động viên, là chỉ dấu của sinh tồn, của chiến thắng... Thi Uyen VOV.VN đã ghi lại khoảng khắc ấy. Xin đọc bài dưới còm ạ!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ