Nhất mà chưa phải nhất
1. Hồi học Tổng hợp thầy Nguyễn Hùng Vĩ (dân Nghệ) hay tự trào. Thầy kể có ông bố người Nghệ nọ kén rể cho con gái cưng xinh đẹp. Yêu cầu đưa ra rể phải là đứa tiết kiệm nhất.
Trai tráng khắp vùng nô nức kéo đến thể hiện, đứa thì ăn mặc rách rưới, kẻ thì đem theo cơm nắm muối vừng…, nhìn biết ngay dè sẻn chắt chiu cỡ nào. Tuy nhiên bố cô gái vẫn chưa ưng. Một hôm có cậu chàng kia mặt rất phởn đến bên ông bố, nhìn quanh, che tay hỏi:
- Bác ơi em nhà mình có chửa chưa ạ?
Thấy hỏi xéo ông bố tức giận quát:
- Sao mày lại hỏi thế? Con gái tao nhà gia giáo làm gì có chuyện đó!
- Sao mày lại hỏi thế? Con gái tao nhà gia giáo làm gì có chuyện đó!
Cu cậu bóp hai tay lễ phép: - Dạ thưa thế thì chào bác cháu về. Tưởng có rồi thì cháu đỡ phải… phải… “ấy” ạ!
Lúc này bố cô gái mặt giãn ra, trên môi nở một nụ cười, thầm nghĩ “con rể ta đây chứ còn ai khác nữa”
Tiết kiệm thế chưa phải nhất! Anh Lò Xa Mạc, lái xe ở VOV Tây Bắc từ những ngày đầu, nổi tiếng ngoa ngoắt. Anh đã ghét đứa nào thì… thôi rồi! “Cám đâu đến mõm lợn sề” là câu của anh. Anh ấy bảo “Gớm, con ấy đang đi mà lỡ đứt một cọng lông nó còn cúi xuống tìm đem về nối lại😆”.
“Con ấy” đã là kẻ tiết kiệm nhất quả đất hay chưa?
2.Một hôm thủ trưởng gọi nhân viên lên mắng: - Anh là thằng vô tích sự nhất trên đời này! Chỉ tụt quần vợ là hay thôi!
Cậu nhân viên ngơ ngác, nói oan em quá, toàn vợ tụt quần em thôi😟.
Thủ trưởng ngồi thừ, thở hắt, nói tưởng anh còn làm được một việc có ích chứ thế này thì là nhất của nhất rồi!
“Nhất” chưa bao giờ là một đại lượng tuyệt đối😏.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ