Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

Tật

Hôm nay họp CLB bóng bàn các cụ, bầu chủ nhiệm mới. Chú đại tá quân đội về hưu được tín nhiệm. Mọi người ai cũng thấy chú xứng đáng. Bản thân chú lúc được tiến cử cũng nháy mắt cái, gật đầu cái. Mình tưởng chú ưng thuận, thế nhưng lúc bác chủ nhiệm cũ vừa dứt lời, chú đứng dậy rụt rè, nói thôi thôi… Hoá ra chú có tật nháy mắt gật đầu.
Xóm mình có chú Phúc lè. Gọi chú Phúc lè vì thi thoảng chú lại rùng mình phát, ngoác miệng cái, lè lưỡi liếm đủ 1 vòng quanh miệng, sau đó có nói gì thì nói.
Nghe kể hồi bom Mỹ đánh phá, chú Phúc (khi đó chưa lè) là dân quân xã thường xuyên phải đi thu gom những mảnh xác bị bom đánh tơi tả văng tứ tung. Những bận phải đi gắp thi thể của bà con như thế khiến chú rùng mình, mãi rồi quen, thành tật.
Thời còn làm phóng viên thể thao, anh Xuân Bách thi thoảng bảo mình vác máy sang Uỷ ban TDTT hỏi chú Trương Quang Trung (Vụ trưởng Vụ Thể thao quần chúng) cái này cái kia. Làm việc với chú thì ít, ngồi hóng chuyện chú kể thì nhiều.
Những năm 70 – 80 chú Trung được điều động lên Thuận Châu, Sơn La công tác. Hồi đó họp hành như một phần tất yếu của cuộc sống. Hát vu vơ một câu gì đó cũng có thể đem ra phê, kinh lắm! Mới đầu chú còn nghiêm túc căng tai căng mắt lắng nghe, sau nhàm, cứ họp là chú lim dim ngủ. Họp rồi... ngủ thành cố tật lúc nào không hay. Sau này, khi trở về Hà Nội làm việc chú vẫn chưa sửa được tật cứ họp là ngủ.
Nghĩ tật nào cũng có nguyên do nên lúc liên hoan CLB, sau khi nốc vài cốc bia, mình đánh bạo hỏi chú đại tá về tật gật đầu. Chú bảo quân đội quân lệnh như sơn, không gật thì lắc à? Rồi chú cười tít, hỏi: Thế mày bảo tao gật gật hay lắc lắc thì hơn? Hai chú cháu cười phá, lại nâng cốc zô phát!
Mình nói chú gật thế thì chắc chắn hay rồi nhưng cơ quan cháu (VOV) có chú Lê Trường Kiên, Phó Ban Kinh tế, không gật mà toàn lắc. Cứ ngồi họp là chú lắc. Kệ, ai nói gì thì nói, chú cứ lắc.
Hôm họp để thăm do cất nhắc chức trưởng ban, khi hỏi ý kiến thì đúng chu kỳ lắc, chú lắc phát. Thế là mọi người nói luôn: Anh là người có năng lực, có kinh nghiệm, có uy tín mà từ chối thì kể cũng hơi tiếc! Vậy thì tôi có ý kiến như thế này… (He he, đoạn này hư cấu. Ai tin hay không thì tùy!)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ