Nhạc bốc
Tại một bữa tiệc chiêu đãi khách ở một tỉnh lớn người ta thấy có tiết mục ca nhạc phục vụ, ngoài vài bài hát trữ tình thịnh hành thì phần lớn là dân ca và độc tấu nhạc cụ dân tộc.
Ở VN thường có màn ca nhạc với mục đích khắc phục tình trạng giờ cao su của một số đại biểu hơn là trình diễn và thưởng thức.
Lãnh đạo trăm công ngàn việc, đến hội nghị hội thảo còn muộn huống hồ bữa tiệc. Tối nay cũng vậy. Vẫn phải chờ. Rồi mọi người lố nhố đứng lên hướng ra phía cửa, ở đó có 1 người vừa xuất hiện, nhưng hình như vẫn chưa phải nhân vật chính.
Dù chưa phải VIP nhưng chắc cũng hàng có cỡ nên thấy bắt tay, cười cười với quan khách. Cách đó vài bước chân, trên sân khấu, nghệ sỹ đang độc tấu vẫn kiên nhẫn và âm thầm làm đúng bổn phận.
Bắt tay rồi cũng xong, cười cười nói nói xã giao vài câu rồi cũng hết, trong khi vẫn còn phải chờ VIP, nhân vật mới đến hướng lên sân khấu, vỗ tay bốp bốp hô lớn giọng đầy tự tin: - Chơi nhạc gì bốc bốc đi!
Tiếng nhạc vụt tắt. Tĩnh lặng vài ba giây. Chợt phía sân khấu một giọng nữ vang lên, gay gắt nhưng đủ nhận ra vẻ giễu nhại: - Nhạc bốc, nhạc bốc...nhạc gì là nhạc bốc ?!
Tĩnh lặng vài ba giây...
Không để cho buổi tiệc mất vui, chủ nhà mất mặt, người ta cũng chơi 1 vài bài gọi là "nhạc bốc" .
Gọi là va chạm, xung đột giữa cường quyền và nghệ thuật thì hơi kinh nhưng rõ ràng nghệ thuật, dù chỉ với thân phận đi mua vui cho các bác đánh chén, thì cũng không có chỗ cho sự suồng sã./.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ