Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

Xe thương binh

Đây là một dạng thương tật của hậu chiến, một dạng di căn của di chứng chiến tranh!
Thôi thì những người thương binh thật chẳng nói làm gì, đằng này phần đông chạy xe ba bánh tự chế đều là thương binh dởm.
Trong cuộc sống, cáo mượn oai hùm, cổ kim đông tây đều có, nhưng đủ chân đủ tay lại đi mượn danh, đội lốt người tàn tật trong cuộc chiến thì chắc chỉ có ở xứ này? Đúng là "ăn mày dĩ vãng".
Tôi có một liên tưởng rằng, mấy kẻ thức thời, sành sỏi, biết chớp thời cơ làm màu cho bản thân thường cố chụp một tấm hình đứng cạnh quan chức, thì giờ đây, cũng là một kiểu mượn danh, họ có sẵn lòng chụp với một thương binh lam lũ rồi phóng to, treo ở nơi trang trọng nhất không?
Thế mà cả xã hội phải sợ họ. Mấy ông CA thì chỉ giỏi bắt người ở quê ra, gặp hội ba bánh và và lũ đầu gấu nẹt bô lạng lách là ...sợ chết cha, toàn đánh bài tảng lờ như không thấy.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ