Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Bằng khen là cái đinh

Cách đây mấy năm Vinashine thua lỗ nặng, đến mức lãnh đạo phải ngồi "bóc lịch", thế mà trước đó đảng bộ ở đây vưỡn "trong sạch vững mạnh".
Tưởng sau vụ đó thì việc ban phát, trao tặng cũng kín kẽ và kín đáo hơn, nào ngờ vụ anh Trịnh Xuân Thanh vỡ lở thì thấy mọi sự... vưỡn thế!
Hổi còn ở PVC dù làm sai, lỗ hàng ngàn tỉ... cơ quan anh Thanh, do anh làm CT HĐQT, vẫn được nhận nhiều danh hiệu cao quý như Huân chương lao động hạng nhất, Huân chương lao động hạng hai, tập thể anh hùng lao động… Cá nhân anh xém chút nữa còn là nghị viên. Đại biểu QH- bất khả xâm phạm cơ mà. Đáng kính lắm! Đáng kính lắm!
Lại có thời, nhiều nhà báo (trong đó có mình) hay kết bài bằng cách dụ người nghe, người xem đi vào phòng truyền thống. Ở đó nhà báo bắt đầu véo von ca:
"Tôi ngước nhìn lên tường và thực không còn tin ở mắt mình! Cờ, bằng khen, giấy khen và huân huy chương đỏ rực! Ở trung tâm phòng truyền thống là danh hiệu cao quý nhất ... Đây là phần thưởng xứng đáng của đơn vị..., ghi nhận sự nỗ lực, sự phấn đấu, sự hy sinh ..."
Đấy! Cứ lôi bằng khen, danh hiệu vào mà tán thì giờ có khi bị người dân cho là tào lao cũng nên.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ