Thứ Tư, 25 tháng 9, 2019

Lau - xoè- lau -xoè

Hôm qua đi ăn phở sáng ở một quán ngon. Quán nhỏ nên đến muộn là hết chỗ.
May cho mình lúc tới vẫn còn ghế trống, cạnh một cô gái xinh mặc juýp🥰.


Mình nhã nhặn thu người nép về một phía nhưng khoảng cách với cô gái mặc juyp kế bên vẫn chỉ cách nhau cái ống đũa và đấu lưng với người ngồi đằng sau.
Xoay trở rất khó! Loay hoay mãi mới thấy cái thùng rác dưới chân. Khốn nỗi nó lại kẹp giữa hai chân của em gái xinh đẹp.
Quờ chân kéo về nhưng bất thành. Định cúi xuống dùng tay với thì cô ấy biết ý liền xoè hai chân ra. Mình luồn tay qua bỏ phát trúng phóc cái thùng rác. Xong cô ấy lại ý nhị thu chân về. Cũng hay! Chứ váy ngắn mà cúi xuống lôi cái thùng rác về e không tiện.
Mình có tật ăn rất tốn giấy lau. Hết lau đũa thìa đến lau kính lau bàn lau tay lau miệng. Cứ thế suốt bữa, mình lau - cô ấy xoè - mình lau - cô ấy xoè... Chả ai nói câu nào nhưng động tác lại phối hợp rất nhịp nhàng!
Lúc ăn xong chả hiểu chợt nghĩ đến cái gì mà mình cầm mãi cái giấy vừa lau miệng trên tay, mắt trân trân nhìn ra phố. Đúng lúc đó cô gái lườm, huých nhẹ, nói anh ơi, cho vào đi để em khép chân lại, mỏi quá😝!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ