Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Bạn cũ lớp 12 E

Bạn tôi, Ngân- Ngan Van Nguyen - vừa từ Ba Lan về nước chơi nên cả lớp 12 E Nguyễn Gia Thiều lại tụ tập.
Ngân hiền lành, ít nói, cả 3 năm cấp III hình như có độc cái cặp màu da bò thì phải? Mình vẫn nhớ cái cách hắn cắp cặp, toàn cắp phía sau mông. Ngân học hành cũng làng nhàng như mình. Học xong phổ thông năm 1988, nó sang Nga, chẳng rõ theo con đường nào, rồi thế thời thay đổi lại long đong lận đận chạy sang Ba Lan sinh sống lập nghiệp với nghề làm quán.
Thấy Ngân kể đận này về sẽ sang Thái, vừa xem cách họ làm du lịch vừa tham khảo thêm một vài món ăn Thái. Không biết bên Ba Lan Ngân buôn bán thế nào nhưng đã đi tìm hiểu món ăn xuyên lục địa như thế thì cái tầm, cái trí của Ngân hơn ối người cùng trang lứa.
Mình biết đang ở Âu châu văn minh lịch sự mà về cái xứ này, lại vào quán bia cỏ, chắc cũng khó mà “hội nhập”, nhất là sự ồn ào. Thế nhưng lần trước về nước Ngân cũng ngồi với lớp. Lần này dù rất bận nhưng lớp ới phát là tới liền. Mà đến thì cũng có ăn uống gì đâu, cứ ngồi đó lặng nhìn và nghe mọi người chuyện trò hò hét. Tính Ngân xưa nay vẫn vậy. Quý ở chỗ đó!
Mấy hôm trước khi Ngân về thì Sơn ( Cao Sơn Đặng ) từ Đô Lương ra, cũng ngồi một chặp, cả lũ say mèm, Sơn say trước. Sơn say vì vui và xúc động. Nó uống với từng người như muốn dành trọn vẹn tình cảm cho người đó.
Cách đây gần chục năm nó ra đúng dịp tết thì phải. Còn nhớ tối hôm đi thăm thầy Đào Công Vĩnh, thầy giáo chủ nhiệm, nó đóng nguyên bộ lễ phục trắng toát của quân đội, trông cực kỳ trang trọng. Lần này nó ra lại đóng bộ phủi, đeo cái nanh hổ dài ngoẵng, sợi xích trông cũng “khủng bố”, đầu đội cái mũ vải rất anh chị. Mình hơi ngờ ngợ hỏi vẫn trong quân đội chứ, nó bảo vâng. Tính Sơn vậy! Nó thuộc tuýp người tình cảm, sống nội tâm, luôn muốn tạo bất ngờ cho người khác, luôn muốn sống cho người khác.
Hôm sau nhắn hỏi có mệt không. Nó bảo em say quá! Chưa bao giờ uống nhiều như thế. Mãi hơn 12 giờ đêm mới về đến Đô Lương.
Bạn bè mình mỗi người mỗi tính, mỗi hoàn cảnh. Có đứa bay nhảy khắp thế giới như Ngân, lại có kẻ lam lũ lủi thủi trông kho súng trong rừng sâu như Sơn, nhưng gặp nhau là vui, là vứt bỏ cái hiện tại để tìm lại và sống với những “thằng”, những “con” hồn nhiên, vô tư, trong trẻo thuở cấp II, cấp III năm nào.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ