Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

Quấy rối

Quấy rối à? Dê à?
Chuyến bay từ Nevada sang Washington DC cất cánh vào chiều muộn. Mình ngồi ghế giữa, bên ngoài phía lối đi là một thiếu phụ luống tuổi, bên trong sát cửa sổ là một cô gái, đoán chừng đang học cấp III, đẹp, trong sáng thánh thiện như Đức Mẹ.
Mình ngồi gọn ghẽ, mắt nhìn thẳng, hai tay khoanh trước ngực, cố kiểm soát đôi chân để khỏi rung lắc - một thói quen cố hữu của người Giao Chỉ. Tất nhiên khi cô gái nghiêng đầu ra cửa sổ thì mình cũng vờ nhìn theo, kỳ thực để ngắm khuôn mặt xinh như thiên thần!
Ngồi im và khá căng thẳng một lúc thì đột nhiên em bật đèn flash điện thoại cúi xuống soi soi gì đó dưới chân mình. Mình cúi xuống nhìn, sờ, không thấy gì, nói “nothing”. Rồi em nhìn mình nhoẻn cười, nói gì đó đại loại OK, OK để lát nữa cũng được.
Mình trở về tư thế ban đầu: ngồi im, hai tay khoanh trước ngực, mắt nhìn thẳng… Rồi em rút trong túi ra một vỉ kẹo cao su đưa cho mình. Mình biết nhưng vẫn hỏi “chewing gum?” em cười gật đầu.
Lại ngồi im, hai tay khoanh trước ngực… Còn em vừa nhai kẹo vừa nhắn tin, dáng vẻ kiên nhẫn, đợi chờ. Ở xứ sở của iphone này mà còn dùng iphones5 cổ kính, dáng ngồi khép nép, nhắn tin kín đáo… chứng tỏ em không phải hạng đua đòi, được giáo dục rất cẩn thận.
Với tất cả vốn hiểu biết về đàn bà của một thằng cu gần 50 tuổi, mình đoán em đang muốn bắt chuyện (Các cụ thấy đúng không?) Định nói vài câu làm quen nhưng liếc ra ghế ngoài thấy thiếu phụ đang chăm chú đọc sách, mặt khó đăm đăm, cộng thêm vốn tiếng Anh phọt phẹt nên mình tự ti, đành thôi. Lại ngồi im, hai tay khoanh trước ngực, đầu óc mụ mị.
Lúc xuống máy bay cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Ba cái vụ shopping, thăm Bạch dinh, ngắm hoa anh đào… mọi người xôn xao bàn tán lúc ấy đều rất vớ vẩn, rất vô duyên và tầm thường. Mình lặng lẽ lê gót ra một chỗ vắng, quẳng ba lô, ngồi bệt mở mạng xem.
VOA (Voice of America) loan tin H, 27 tuổi, người Hải Phòng, du học sinh VN vừa bị tống giam và đang đối mặt với việc trục xuất khỏi Hoa Kỳ vì tội lãng nhách: Nhắn tin cho bạn gái. Cô bạn gái người Mỹ đã thông báo có người yêu nhưng H hy vọng mưa dầm thấm lâu, sự kiên nhẫn sẽ khiến bạn gái mủi lòng nên liên tục thăm hỏi qua tin nhắn.
Không! Sức chịu đựng của cô gái cũng có giới hạn. Police đã kiểm tra 150 tin nhắn gửi tới cô gái từ số máy của H. Mặc dù chỉ là những lời hỏi thăm sức khoẻ, động viên, “nhớ giữ ấm cơ thể”… nhưng ngay lập tức H bị khép tội quấy rối và bị hốt ở bang Delaware (chắc đang đi mua iphone miễn thuế😜). Giấc mơ Mỹ của H sẽ mãi mãi chỉ là mơ.
Chả cứ Mỹ, nhiều quốc gia khác động vào phụ nữ (mà họ không thích) là ăn đòn. Đơn giản như “catcall”, là tạo ra những âm thanh (tặc lưỡi, hít hà xuýt xoa, huýt sáo… ), hoặc buông lời tán tỉnh vu vơ, bình phẩm hay bày tỏ điệu bộ (búng tay, vẫy tay, chu miệng… ) trêu ghẹo của một người nam với một người nữ ở nơi công cộng. Tuy không gây hại nhưng tạo ra sự khó chịu cho người bị trêu ghẹo và do đó được coi là một hình thức quấy nhiễu, không được chấp nhận.
Ở Rotterdam- Hà Lan, hành vi nói trên sẽ bị xử 3 tháng tù giam hoặc có thể lãnh giấy phạt lên đến 4.100 euro.
Ở nơi phụ nữ, trẻ em được bảo vệ tối đa, quyền riêng tư của mọi người được tôn trọng như Mỹ thì lớ xớ toi liền. Anh Lam (ở Texas) kể, sự riêng tư cá nhân còn được thể hiện cả ở việc không nên đứng quá gần một người lạ. Mỗi người có quyền có một không gian vật chất riêng quanh cơ thể họ, dù ở nơi công cộng.
Đứng dậy! Nhét điện thoại vào túi! Thở phào! Cũng hơi “lăn tăn”, tiêng tiếc vì có thể đã làm cô bé trên máy bay thất vọng, đã làm tổn thương cô ta vì mọi cố gắng của cô ta không đc đáp lại..., nhưng biết đâu lại may! Nhỡ nói lăng nhăng, mất kiểm soát, lúc xuống máy bay thấy police chờ sẵn, tống lên xe chạy một mạch về đồn thì khốn!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ