Chuyện mừng tuổi
Cứ mỗi dịp tết là nhiều người băn khoăn nghĩ ngợi chuyện mừng tuổi, lì xì. Ngày tết, không ít người chẳng muốn bước chân ra khỏi nhà, cứ thò mặt ra cổng lại quay vào vì hình dung ra một bầy con bầy cháu nhà hàng xóm hay nhà ông bạn nó hớn hở chạy ùa ra chào chú chào cô, mắt ánh lên những tia hy vọng, ngóng chờ.
Mừng tuổi bèo quá sợ mang tiếc ky bo, bủn xỉn nhưng nhiều thì lại không có. Nghĩ đi nghĩ lại đành chôn chân trong nhà cho dù ngoài kia xuân đang tưng bừng khoe sắc, đường phố thôn xóm rộn rã tiếng cười...
Ồi , sao lại phải nghĩ ngợi những điều không đáng thế nhỉ ? Bây giờ mà không còn mừng tuổi, không còn lì xì thì còn tết không? Bánh chưng bánh tét ngày nào chả có, giò chả mua lúc nào cũng được, cờ bạc rượu chè thích thì tổ chức nhậu, rồi chơi, khó gì? Pháo thì cấm mất rồi, chỉ còn mỗi mừng tuổi là tạo ra không khí ngày tết thì việc gì cứ phải suy tư thế nhỉ. Có ai đi mừng tuổi ngày thường không?
Phần lớn trẻ con ( và cả người già nữa) ít khi quan tâm tới giá trị vật chất (nhiều - ít) của món quà mừng tuổi mà chỉ nghĩ tới giá trị tinh thần nó đem lại. Mà rồi cứ mừng qua mừng lại í mà. Thế có nghĩa là mỗi cái động tác ấy mà khiến bao người vui; góp cho sắc xuân thêm thắm, mùi xuân thêm nồng thì đáng quá đi chứ, nghĩ làm gì!
Xuân đang nhạt dần ở đâu đó? Thôi thì cố mà giữ! Mùng 5 vẫn còn là tết. Đang loay hoay học cách lì xì qua mạng đây. Những ai có tên trong danh bạ điện thoại của mình chuẩn bị tinh thần, tít phát là mở điện thoại ra xem ngay nha!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ